14/01/23 – 05:01
Phố đêm mùa dịch
Phố đêm bây giờ buồn tênh
Muôn ánh đèn màu hiu hắt
Thấp thoáng bóng người xa lắc
Gặp em bỗng thấy ngẹn ngào
Phố đêm âu sầu giăng tơ
Bao giờ, bao giờ gặp lại?
Còn mang dư âm hoang hoải
Đôi chân luống cuống ngập ngừng
Phố đêm bây giờ u sầu
Hàng cây cuối đông trụi lá
Người đi sao mà hối hả
Bỏ mặc ngơ ngẩn phía sau
Phố đêm bây giờ đáng thương
Không còn hồn nhiên náo nhiệt
Gần em mà như cách biệt
Một mình ôm bóng tương tư
Phố đêm còn lại chuông chùa
Văng vẳng từ xa vọng lại
Vô tư… không hề e ngại
Tôi nghe dư vị xót xa.
Phong Lan Hoa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang