21/07/23 – 07:07
ANH CÓ VỀ ĐÀ NẴNG VỚI EM KHÔNG
Anh có về Đà Nẵng thoảng hương đưa
Tràn gió lộng hàng dừa đầy trĩu quả
Nhiều thắng cảnh quê em ôi đẹp quá
Nắng vờn mây như bức họa tuyệt vời
Anh có về ghé lại Bà Nà chơi
Khu du lịch rạng ngời nhiều sắc thái
Anh em bạn vui đùa chơi mê mải
Ngỡ thần tiên còn lại ở nơi này
Anh có về phố biển ngắm thương say
Bờ cát trắng bao ngày dài vô tận
Cơn sóng vỗ khiến lòng ai vương vấn
Cho cuộc đời vơi lận đận bôn ba
Anh có về kìa bến Cảng Sơn Trà
Thăm Bãi Bụt lời ca đầy xao động
Hình bóng Mẹ* dáng ngà đang chèo chống
Như chở che giấc mộng của con mình
Anh có về lúc rạng sáng bình minh
Mặt trời mọc in hình trên biển cả
Chân trời rộng cõi lòng luôn rộn rã
Ngũ Hành Sơn tượng đá ẩn sắc màu
Anh có về khi bóng xế qua mau
Đèn rực sáng con tàu rời bến vội
Đưa du khách dọc Hàn Giang đêm tối
Quyện yêu thương nguồn cội giữa cuộc đời
Anh có về khi cảm xúc đầy vơi
Cầu nhịp nối như thay lời tâm sự
Bao kỷ niệm hồn em luôn níu giữ
Ép vào thơ tư lự nhớ lắm người.
10/01/2023
Mẹ*: Mẹ quan thế âm ở chùa Linh Ứng
Hoàng Kim Huế
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang