06/09/23 – 08:09
ÁNH SÁNG CỦA ÂM THANH
Trong khoảng đêm dịu mát
có âm thanh
tự phát ra ánh sáng
mềm mượt hơn mặt trăng
dài rộng hơn dải Ngân Hà
huyền diệu hơn tích cổ
Ánh sáng ấy
quét tan nỗi khổ
gắn liền mọi vết thương
soi đường
ta đi tới…
Ánh sáng ấy
biết nói
biết yêu thương hờn dỗi
biết điểm dừng
không bao giờ dẫn ta lạc lối…
Như vô hình
trong khoảng đêm vời vợi
âm thanh tự phát ra nguồn ánh sáng
từ cặp tình yêu
nghe rõ âm thanh đang xoắn chặt…
Mở ra vùng sáng Thiên Đường!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang