27/07/23 – 01:07
ANH TÔI!
Một ngày năm ấy anh đi
Cũng là lần cuối biết gì về anh
Khoác lên quân phục màu xanh
Ba lô mang dở, chòng chành qua vai
Tiễn anh qua khỏi hàng cây
Bước chân người lính càng ngày càng xa
Mẹ nhìn mắt lệ tuôn sa
Tay run, giơ khẽ gọi là tiễn anh
Xót xa cho đấng sinh thành
Ôm đau núm ruột tiễn anh lên đường
Để rồi trong những đêm trường
Màu xanh áo lính vẫn thường hiện lên
Anh về, mẹ đứng kế bên
Đưa tay vuốt tóc, ngước lên mẹ cười
Thế mà bao tháng năm rồi
Mẹ chờ tóc đã trắng ngời bấy lâu
Mắt buồn năm tháng quần sâu
Con ơi lâu quá đi đâu… chẳng về!
Lê Đức Xí
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang