17/08/23 – 07:08
BÊN NHAU DỆT MỘNG VÀNG
Mới gặp nhau phút chốc đã nên duyên
Tim thề nguyện vai kề vai sát cánh
Không nuối tiếc dù khó khăn hoàn cảnh
Sẽ yêu thương sẽ mãi chẳng thay lòng
Dẫu gian truân nhiều lận đận long đong
Đời cơ cực nên khuyên mình cố gắng
Vốn khởi nghiệp bằng hai đôi tay trắng
Cùng bắt đầu nỗ lực đặng vươn lên
Bãi đất hoang hỏi mướn mượn dựng nền
Xây kiến tạo phát triển bền từ đất
Mưa hay nắng không quản làm quần quật
Từ tờ mờ sản xuất đến tối đêm
Trên vườn trà dưới ruộng lúa lấm lem
Mặt bùn đất xới vun từng luống rạch
Lo chăm bón mong được mùa thu hoạch
Kệ cháy da hay đổ ướt vai mềm
Vì tương lai vì hạnh phúc ấm êm
Trăm bách nghệ kiếm lấy thêm tiền bạc
Phải chăm chỉ cần cù không lười nhác
Thì thành công no đủ khác đến tìm
Có lắm khi cuộc sống chẳng êm đềm
Có những lúc vợ với chồng cãi vã
Có xô xát vì âu lo vất vả
Phút chốc thôi rồi lại hóa bình thường
Hiểu nhau hơn tình nảy nở yêu thương
Tay nắm chặt chung con đường tiến bước
Vượt dông bão băng dòng đời xuôi ngược
Dệt mộng vàng lời hẹn ước bên nhau.
Trần Đức Mạnh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang