29/08/23 – 08:08
BIỂN HẸN!…
Xin giã từ biển hát
Man mác sóng vỗ bờ
Gió đưa lời tình nhớ
Vào nhịp thở yêu đương!
Giã từ phút vấn vương
Chút tình thương đọng lại
Biển cuộn trào sóng mãi
Chẳng ngần ngại âm vang…
Giã từ dạ miên man
Đồi cát vàng xa thẳm
Dấu chân hằn còn đậm
Gót ngà ấm lòng anh!
Sương trong nắng long lanh
Ban mai nhành dương liễu
Giã từ lòng chợt thiếu
Tình dan díu nợ nhau!
Trở lại phố muôn màu
Ở phía sau còn đó
Biển cát vàng sóng gió
Cánh buồm nhỏ xa khơi…
Hoàng hôn tím chân trời
Lòng rối bời trống vắng
Thôi đành xa biển mặn
Hẹn tình nặng biển ơi!…
Thy Nhân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang