03/08/23 – 03:08
BIỂN
Biển lặng
Như chưa hề có sóng
Nơi bầu trời, mặt nước ghé môi hôn
Ở nơi ấy biển đang chờ anh tới
Theo cánh buồm nâu rong ruổi khắp đại dương
Sóng ngầm vẫn cồn lên từng nhịp
Những yêu thương chất chứa ở trong lòng
Sóng đã già chưa hay còn quá trẻ
Sao bạc đầu cứ mãi vỗ long đong?
Em là biển mặn mòi, chát chúa
Nén bao nhiêu ẩn ức, u buồn
Đem tình yêu dâng cánh buồm xa thẳm
Nhớ nhung nào cũng dội đến phương anh.
Mang tình yêu của núi về với biển
Sông ngây thơ trao hết trái tim mình
Đứng trước biển, khi bình minh anh thấy
Sóng xô bờ là biển nhớ về anh.
Hà Kim Quy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang