12/08/23 – 01:08
BÌNH ĐỊNH QUÊ MÌNH
Em ơi! Bình Định quê mình
Núi non trùng điệp hữu tình xiết bao
Tây Sơn biết mấy tự hào
Là nơi đất võ phong trào xưa nay
Đồng quê thẳng cánh cò bay
Ta về Ghềnh Ráng đôi ngày xem thơ
Đá cuội xanh dưới trăng mờ
Có Hàn Mặc Tử đợi chờ đêm đêm
Khi xưa gió lạnh bên thềm
Mộng Cầm, Mặc Tử êm đềm bên nhau
Dẫu rằng ngày tháng qua mau
Một lòng nghĩa nặng thắm màu tình thâm
Tiết thương duyên số Mộng Cầm
Có Hàn Mặc Tử âm thầm ra đi
Mộng Cầm luống những sầu bi
Vẫn luôn giữ vẹn nữ nhi trọn đời
Đến thăm đỉnh núi tế trời
Anh hùng áo vải rạng ngời non sông
An Nhơn, Tuy Phước nhiều bông
Phù Mỹ, Phù Cát một lòng thủy chung
Hoài Nhơn đất mẹ anh hùng
Lòng dân anh dũng kiên trung bao đời
Hoài Ân, An Lão tuyệt vời
Núi non trùng điệp là nơi đi về
Cam vàng quýt ngọt sum sê
Trao nhau nghĩa nặng tình quê mặn mà
Bình Định đất mẹ quê cha
Ngàn năm văn hiến đậm đà thủy chung.
12/8/2023
Nguyễn Văn Học
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang