04/09/23 – 02:09
BÓNG CHIỀU THU
Chiều cuối hạ, mây trời buồn cõng nắng đi hoang
Góc quê nhỏ, lặng thầm… ôm gió chiều, mình ta rảo bước
Bước về đâu…? Phiêu bồng… lác đác từng cánh hoa rơi…!
Thu đã về rồi ư? Mới đó… mà tháng năm tất bật trôi đi…
nhớ ngày nào
ngày hạ…
Tiếng ve rộn rã, từng chùm hoa phượng, lác đác trên đường còn sót lại cánh sưa rơi…
Không gian chiều tím… Cảnh vật đầu mùa hạ…
chiếc cầu lắt lẽo, đong đưa… ta về bên ấy…
Tháng Năm của giảng đường
Một thời tuổi thanh xuân
Dòng sông muộn màng rồi nuối tiếc…
Tháng ngày. Hình bóng. Mái trường…
Một dấu ấn cuộc đời…
Hoài niệm…
Chiều nay
Những ngày hạ cuối mùa… mây lang thang, nắng mang chút u buồn đưa tiễn…
Thu đã về…
Từng chiếc lá… đong đưa… chút se lạnh dỗi hờn đến sớm…
tâm hồn đi hoang mờ ảo…
Thời gian.
Ký ức nhạt nhòa…
Nuối tiếc…
Thu về thật rồi…
Mây lang thang… bóng chiều vắng lặng…
Một chút trầm buồn… Và rứa là đã qua, đã xa vĩnh viễn…
Một thời.
Quá khứ…
Bóng chiều đón đợi cảnh hoàng hôn…!
Chiều đầu thu 2023
Lê Thỏa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang