04/09/23 – 04:09
BÔNG HỒNG CÀI ÁO
Bông hồng trắng con mang trên ngực áo
Bày tỏ lòng hiếu đạo với mẹ cha
Công dưỡng nuôi khó nhọc chẳng nề hà
Ơn tái tạo bao la như trời bể
Vu lan đến mắt buồn rơi ngấn lệ
Bởi hiện giờ không thể báo thâm ân
Người ra đi từ giã cõi hồng trần
Miền đất lạnh xác thân nằm an nghỉ
Nhưng hình bóng hằn sâu trong tâm trí
Lúc đêm về mộng mị nỗi nhớ thương
Có những khi bật khóc giữa canh trường
Vì hai ngã âm dương đà chia cách
Lúc còn sống dù nghèo nhưng thanh bạch
Cả cuộc đời đói rách chẳng than van
Cho đến khi kiệt sức trút hơi tàn
Đành vĩnh biệt dương gian về âm cảnh
Lòng ngậm ngùi nhìn căn nhà hiu quạnh
Trên bàn thờ di ảnh của song thân
Thắp nén hương khấn nguyện dạ bần thần
Mâm ngủ quả kính dâng mời thụ hưởng.
Thành Việt
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang