Bóng mẹ – Thơ Võ Văn Kế

04/09/23 – 02:09

Tác giả Võ Văn Kế

 

BÓNG MẸ

Rằm tháng Bảy mưa sụt sùi không dứt
Đêm lạnh lùng hoài niệm nhớ nhung ai
Mây lang thang khóc giọt ngắn giọt dài
Trời cũng tủi hận mình than khóc mẹ.

Thời gian trôi qua năm tháng không hề
Chỉ ngóng đợi ngày Trung thu tháng nữa
Lễ Vu lan báo hiếu có ai thưa?
Nói với Mẹ – con yêu người nhiều lắm!

Để giờ đây cuộc đời nhiều lận đận
Tóc pha sương thưa thớt đã nhuộm màu
Giữa yên bình vẫn nếm trải thương đau
Thế ngày ấy dưới hai làn đạn nổ?!

Mẹ dìu ta trên quang gánh dại khờ
Ngu ngơ lắm biết đâu là cảm nhận
Đoạn đường trần đày ải kiếp nhân gian
Mẹ vững vàng héo hắt trước gió giông.

Và ngày nay ta khôn lớn xa trông
Chợt thấu hiểu đã không còn bóng mẹ
Giọng ầu ơ ngày ấy thêm tái tê
Dòng cảm xúc dâng trào trong tắt nghẹn.

Mẹ đã đi… năm tháng đã đi rồi!!!

Võ Văn Kế

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: