21/10/23 – 01:10
BÓNG THỜI GIAN
Người đàn bà lặng lẽ
soi bóng vào đêm
những ngổn ngang
lên men trong mùa thay lá
Người đàn bà giấu trầm tích
pha sương phủ lem lên mầu tóc mây
chưng cất đắng cay, nối sợi tóc ngắn dài
Người đàn bà
họa dấu vết thời gian
tôi vôi lên làn da đồi mồi sạm nắng
Người đàn bà thức trắng
gom ánh mặt trời khâu ấm trái tim
Người đàn bà hứng những giọt mưa
chan vào nước mắt
cột rửa sân si che lối mịt mờ
Người đàn bà dịu dàng say đắm
dẫu chân trời
vực thẳm ở phía không nhau.
Trần Thảo Vy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang