08/01/24 – 08:01
TÌNH YÊU THỜI CHIẾN
Chiến tranh nhuộm bạc nỗi chờ nhau
Mong ước thanh bình nối nhịp cầu
Cay đắng khó khăn chung sức gánh
Ngọt ngào hạnh phúc đồng lòng trao
Ngờ đâu trận địa anh nằm lại
Hay biết quê nhà em nuốt đau?
Đã mấy mươi năm tan bóng giặc
Vết thương buốt mãi chẳng nguôi sầu.
TÌNH YÊU THỜI CHIẾN
Em thương yêu! Nhớ “đồng chí” quá!
Tháng Bảy về buốt giá tim anh
Khói nhang nén tiếng chẳng thành
Ôm em – di ảnh tuổi xanh nghẹn lòng.
Anh nhớ hoài mùa đông năm ấy
Vết thương đau máu chảy đầm đìa
Một chân anh sắp đứt lìa
Em ôm anh khóc giữa khuya cóng người.
Tình cảm ấy chỉ trời mới thấu
Giữa núi rừng chiến đấu xông pha
Chúng ta tất cả một nhà
Gọi nhau đồng chí tình là anh em.
Cùng đơn vị càng thêm gắn bó
Vết thương đau luôn có em chăm
Giữ gìn kỷ luật bao năm
Gần ngày chiến thắng em thầm lặng đi.
Anh trở về với mộ liệt sĩ
Trái tim anh đồng chí giữ rồi
Mấy mươi năm lặng lẽ trôi
Anh thương binh vẫn đơn côi giữa đời.
Nỗi đau ấy chẳng lời tả xiết
Tháng Bảy về lệ quyện khói nhang
Lịch sử thì đã sang trang
Tình ta thì mãi lỡ làng kiếp yêu.
TÌNH YÊU THỜI CHIẾN
Yêu nhau chưa được ba trăng
Trầu cau chưa dạm chưa gần đã xa
Chiến trường anh quyết xông pha
Chưa ngày làm vợ em đà làm dâu.
Những mong anh bớt lo âu
Yên tâm chiến đấu giữ câu ước thề
Em mơ giải phóng anh về
Đôi bờ nối nhịp phu thê trọn tình.
Nào ngờ chưa hết chiến chinh
Âm dương đã rẽ lối mình còn đâu?
Bao lần mẹ nhủ qua cầu
Nhưng em nguyện giữ tròn câu đá vàng.
Lịch sử giờ đã sang trang
Đất nước giờ đã vinh quang đẹp giàu
Mẹ giờ khuất núi ngàn sâu
Còn em với nỗi thương đau một đời.
NGÀY GIỖ CÁC CON VÀ NỖI LÒNG CỦA MẸ
Các con về chưa? Cơm mẹ xới rồi!
Quây quần lại con! Ngồi đây với mẹ!
Cầm đũa lên con! Ăn no con nhé!
Nói gì đi con! Im thế mẹ buồn.
Các con xa mẹ, có gặp nhau luôn?
Đói rét không con? Mưa nguồn suối lũ?
Còn mẹ ruột đau, nhiều đêm không ngủ
Nỗi nhớ các con chẳng cũ bao giờ.
Mẹ thương các con chẳng có tuổi thơ
Chẳng được một đêm giấc mơ trọn vẹn
Ngày hăm hở đi đánh rơi lời hẹn
Để mãi ngàn thu khát cuộc đoàn viên.
Sau ngày giải phóng đất nước bình yên
Cả Bắc Trung Nam nối liền một dải
Riêng khúc ruột mẹ xa lìa mãi mãi
Cùng nỗi đau thương ở lại bên đời.
Con đi… mà mẹ chẳng biết phương trời?
Nơi nằm, ngày đi bụi thời gian phủ
Mẹ chọn hai bảy tháng bảy làm giỗ
Ngày này đồng đội đông đủ con à!
Đất nước hôm nay là một bài ca
Mẹ tự hào lắm các con hòa nhịp
Mỗi khi nghĩ về đất nước tươi đẹp
Mẹ xoa nỗi đau sống tiếp tháng ngày.
Vắng con, lòng mẹ trống trải guộc gầy
Nhưng con yên tâm tháng ngày phía trước
Mẹ không cô quạnh một mình đơn chiếc
Bởi cả đất nước ôm mẹ vào lòng.
Bùi Thị Minh Loan
1. Họ và tên: Bùi Thị Minh Loan
2. Quê quán: Quảng Nam
3. Nơi ở hiện tại: Bình Thuận
4. Giới tính: Nữ
5. Dân tộc: Kinh
6. Nghề nghiệp: Giáo viên
7. Cam kết: Tác phẩm dự thi thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang