23/12/23 – 02:12
BUÔNG
Em mệt rồi… anh nhé… phài buông thôi
Khi chẳng còn yêu thì cưỡng cầu chi nữa
Em với anh giờ là hai… hướng ngược
Có gặp rồi cũng chẳng được bền lâu.
Em mệt rồi chẳng còn sức nữa đâu
Để mà nhớ mong, chờ câu ngọt lạt
Để mà ngóng trông, để nghe anh hát
Lời hứa hôm nào giờ đã tàn phai…
Em mệt rồi cũng sẽ khác ngày mai
Chẳng mong manh như buổi đầu anh ạ
Em sẽ mạnh mẽ để vượt qua tất cả
Giông bão cuộc đời, bảo vệ chính em
Em mệt rồi muốn được bình yên thôi
Trái tim em rồi cũng thôi thương nhớ
Cũng sẽ qua thôi tháng ngày đau khổ
Qua dại khờ cũng sẽ… mạnh mẽ hơn…
Em mệt rồi tất cả những tổn thương
Với em bây giờ… kiên cường anh ạ
Sau bao tháng năm đau thương vất vả
Đến giờ này tất cả… chẳng… còn đau.!
TP. HCM, 11/12/2023
Thảo Nguyên Xanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang