26/07/23 – 07:07
BỨT CỎ
Em mềm như lụa, nhẹ như mây
Em đổ tình tôi thung lũng này
Tôi say mật ngọt nơi đáy mắt
Tôi chết lâm sàng em biết không?
Sương giáng lạc trôi đồi cỏ hồng
Dịu dàng thấp thoáng giữa rừng thông
Mong manh lá cỏ khung trời rộng
Não chết mà tim đập phập phồng.
Tôi sợ ngày mai em theo chồng
Tôi về cô quạnh giữa phòng không
Đơn côi gối chiếc đành vỡ mộng
Gặp gỡ làm chi đồi cỏ hồng
Ấm ức nhau chi đề phiền lòng
Em đây ngứa chết có biết không
Trách ai trồng cỏ hồng mơ mộng
Để đời sống ảo thế là xong
Lơ thơ hoa cỏ giữa tầng không
Lặt cỏ hồn nhiên giữa cánh đồng
Tôi ngồi bứt cỏ hong mùa nhớ
Tôi chết thật rồi em biết không?
Phạm Nhớ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang