05/08/23 – 09:08
CÀ PHÊ NHỚ
Rít một hơi Thung Nham
Khói thuốc bay lên
Giục cánh cò mở rừng xanh buổi sớm
Cà phê nâu nỗi nhớ thăm thẳm
Da em màu quê hương…
Từ thuở cha sinh chưa chạm đến núi rừng
Chưa từng vuốt ve suối hát
Chưa từng nhặt tiếng chim bỏ vào túi ngực
Ấp một chút thương!
Cuộc đời đi gần hết chặng đường
Với Thung Nham tôi vẫn là trẻ nhỏ
Nhớ Đinh Bộ Lĩnh phất cờ lau đánh trận giả
Nay thành Cố đô Hoa Lư!
Ngược thời gian hơn nghìn năm
Đại Cồ Việt đến bây giờ
Nắm được tay em Trường Yên
Thịt da tôi rung lên
Mạch máu cuộn theo dòng lịch sử
Như câu ca núi rừng xoáy vào nỗi nhớ…
Rít mấy hơi Thung Nham
Khói thuốc bay lên thành mây trắng
chắp nối cánh cò
Chở dáng hình em vào đáy mắt
Sáng bừng một miền thơ!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang