23/07/22 – 09:07
Bạn đọc đang cầm trên tay tập thơ tình đầu tay của nữ sĩ Nguyễn Thùy (tên thật Nguyễn Thị Thùy). Với 101 bài thơ tình chọn lọc, nhà thơ đã trải lòng mình, gửi gắm những thông điệp về tình yêu, hạnh phúc.
Cất tiếng khóc chào ở “Thành phố Hoa Phượng Đỏ”, sau nhiều năm mưu sinh ở Sài Thành hoa lệ, Nguyễn Thùy không giấu nỗi nhớ quê hương và một tình yêu rộng nghĩa.
Hải Phòng quê em ngày một đẹp xinh
Thành phố Cảng khoác trên mình áo mới…
(Hải Phòng trong tim tôi)
Và nỗi nhớ cứ đan xen vào tâm thất trên bước đường tha hương:
Đông về… có lạnh lắm không em?
Anh ở phương xa lại thấy thèm
Mùi thơm của rạ đun trong bếp
Khói quẩn làm mi nhỏ ướt nhèm!
(Nhớ quê xa)
Thơ tình Nguyễn Thùy trữ tình, lãng mạn và đậm triết lý nhân sinh. Hơn hết là tình yêu ông bà tổ tiên, cha mẹ, yêu quê hương, làng xóm… Yêu gánh xôi của mẹ, thương bàn tay bỏng rát của cha…
Cả thời thơ khó quên
Mùi xôi thơm mẹ nấu
Nuôi hai con yêu dấu
Được ăn học bằng người!
(Mẹ tôi bán xôi chè)
Hình ảnh cha kính yêu lam lũ, bền bĩ với nghề mộc, tạo ra những sản phẩm đẹp cho đời, nuôi gia đình thật thiêng liêng, đáng quý. Nguyễn Thùy đã thốt lên:
Mỗi khi nghe tiếng
Loẹt xoẹt bào, cưa
Lại nhớ ngày xưa
Bố làm thợ mộc…
(Bố tôi làm thợ mộc)
Nâng niu tình yêu đẹp đang vốn có, trọng nghĩa thủy chung, son sắt, nhà thơ Nguyễn Thùy gửi đến người bạn đời của mình với tất cả tình yêu thương. Nhìn lại chặng đường gian khó, bền chặt bên nhau, cùng vượt qua, càng thấy hạnh phúc, trân quý. Dù trải qua những cuộc mưu sinh, xa mặt vẫn không cách lòng:
Năm nay… em chẳng có nhà
Đừng buồn anh nhé… tuy xa nhưng gần
(Sinh nhật người tôi thương)
Dường như yếu tố “thép” trong thơ Nguyễn Thùy không đơn thuần là nói đến sự nhọc nhằn của chồng, làm nghề đúc thép mà còn là tôn vinh đức tính cần cù, chịu khó, tinh thần nghị lực bền bỉ, đức chung thủy của “người đàn ông trụ cột”:
Em hiểu anh dành trọn cả cuộc đời
Cho gia đình và cho nghề làm thép
Mấy mươi năm chẳng thấy anh than mệt
Dù bản thân phải vật lộn tìm tòi!
(Yêu anh – yêu nghề)
Khát vọng tương lai, không ngừng nỗ lực, để vun đắp cho tổ ấm đầy ắp yêu thương, viên mãn:
Mênh mông giữa đại dương
Thuyền buồm đang căng gió
Thuyền trưởng là anh đó
Lái thuyền đến tương lai
(Biển và thuyền)
Và đôi khi cuộc sống có nhiều biến động, “nàng thơ” đã tựa vào vai “đấng phu quân” để xoa đi mệt nhọc hay buồn vui thế sự…
Dựa vai anh… ngủ một chút đi em
Buông bỏ hết những trắng đen buồn khổ
Hãy cảm nhận… ồn ào cơn sóng vỗ
Gió mát lành… mang hơi thở dịu êm!
(Dựa vào vai anh)
Thơ Nguyễn Thùy miên man, hoài niệm: Chờ đợi, Chờ anh, Chờ người năm cũ, Nhớ mùa hoa phượng, Thương ơi là thương, Biển tình anh… Những tứ thơ lãng mạn, trữ tình, sâu lắng:
Tuổi học trò tung tăng màu áo trắng
Trên sân trường đầy nắng ngắm phượng rơi…
(Phượng buồn)
Mưa chiều tầm tã
Trong dạ xốn xang
Một mình suy nghĩ miên man
Chông chênh với kỷ niệm vàng ngày xưa.
(Chông chênh)
Nắng – Ánh sáng của ngày mới, một quy luật tự nhiên của vũ trụ… được thi sĩ đưa vào trong thơ thật huyền hoặc, ấm áp, dịu dàng chứ không nóng bỏng:
Anh gửi cho em chút ấm áp thôi
Để nơi đây một mình em bớt lạnh
Trời trong xanh mưa buồn kia sẽ tạnh
Nắng lên rồi vạn vật lại sinh sôi!
(Gửi nắng… cho em)
“Nắng” trong thơ Nguyễn Thùy mềm mại và xinh đến thế! Đôi khi con người ta chợt nhớ khi thiếu nắng. Những ngày mưa ê chề, lê thê, buốt giá, “thèm” một chút nắng cũng đủ sưởi trái tim người lữ thứ:
Mấy hôm nay chẳng hiểu nắng đi đâu?
Gió thấy nhớ vội rủ mây tìm kiếm
Sợ mây buồn gió vỗ về âu yếm
Chẳng vơi buồn mây khóc hoá thành mưa!
(Nắng)
Thấu cảm nhân sinh, đồng cảm, yêu thương và sẻ chia tình người, nhất là những mảnh đời bất hạnh. Nguyễn Thùy đau đáu:
Tôi đi tìm trong những cảnh đời
Vui buồn cười khóc đó đây thôi
Tôi tìm trong lầm than sướng khổ
Của bao thân phận sống dạt trôi!
(Tôi đi tìm… cảm xúc)
Đọc thơ Nguyễn Thùy chúng ta bắt gặp những trăn trở, ước vọng nhân sinh được ấm no, hạnh phúc. Trân trọng giới thiệu đến bạn đọc cùng thưởng thức tác phẩm 101 bài thơ tình Nguyễn Thùy. Trân trọng!
TP Hồ Chí Minh, ngày 10 tháng 06 năm 2022
BÁ NHA
(Cử nhân Việt Nam học – Chủ tịch Đam Books)
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang