08/08/23 – 08:08

CẠN CHÉN HƯ VÔ
Thế mưa
tuôn hạt thủy ngân
Mây dần
u xám bâng khuâng cõi buồn!
Về nguồn
nước đỗ bờ… nương
Vấn vương
tình lỡ vô thường kiếp sinh!
Mưa tình
ai oán… triền miên
Xuôi an nhiên
mộng… bình yên cõi lòng!
Cầu vồng
chấp nối chơn không
Mênh mong
vũ trụ tình mong thoáng chờ!
Xa bờ
nghẹn ngữ… bơ vơ
Dòng thơ
nghiêng bút… kinh mơ thiết nồng!
Thủy ngân
xối đỗ… gió giông
Mắt ngông
tim vỡ… hư không đất giòng!
Bòng bòng
dấu vết đường rong
Một vòng
vong rũi… hết mong tháng, ngày!
Mặc mai
ắc… sẽ… ra mai
Đường hai
lối mộng… nhạt phai cũng đành!
Ngọn nghành
Đêm vắng… mong manh
Tàn canh
mắt mõi hơi cay bóng mờ!
Tình chờ
“cạn chén hư vô”
Thơ khô
cạn ý… đời mô… dấu tình!?
07/8/2018
Jimmy Trần

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân