22/08/23 – 09:08
CÂY ĐẠI CỔNG CHÙA
Cây đại cổng chùa sù sì dị dạng
Lồi lõm trước sau mốc bạc cả thân cành
Như một kẻ đã qua bao khổ nạn
Được Phật đưa về ngự cõi tâm linh
Người đến dâng hương biết bao nhiêu loại
Có vị quan cung tiến một mâm đầy
Cũng có người chỉ tay không đến vái
Mong Phật chứng cho con kẻ ăn mày
Lễ Phật rồi về ngang qua cây đại
Đế giầy quan xéo gẫy nát cành hoa
Gã ăn mày nâng cánh tàn lên ngắm
Mắt sáng lên như trẻ được trao quà
Ta vãn cảnh chùa dừng chân bên cây đại
Thấy nghịch cảnh này thầm hỏi đấng hư vô
Cây khẽ rung cành thay cho lời đáp
Hãy ghi lại cho đời chuyện đó, hỡi nhà thơ!
Người nhà Phật vốn bao dung độ lượng
Dẫu thiệt ta mà có ích cho người
Gã ăn mày quả có lòng Bồ Tát
Khất thực hàng ngày mà công ích muôn nơi.
Còn vị quan kia liệu có mong Phật độ?
Định hỏi thêm chợt vọng tiếng chuông chùa
Ngước lên đã thấy trời nổ gió
Hoa đại vàng vẫn nở trong mưa…
Yên Tử 2011
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang