Cha ơi – Thơ Nguyễn Sương

31/08/23 – 02:08

Tác giả Nguyễn Sương

 

CHA ƠI!

Con trở về thăm lại mái nhà xưa
Nhưng bóng dáng cha đâu còn thấy nữa
Màu thời gian đâu để ta chọn lựa
Phủ bạc màu kỷ niệm đầy thân thương

Ngày hai buổi cha đưa con đến trường
Nước lũ về, đường nước ngập trợt trơn
Mái chèo cha vẫn nhọc nhằn đưa đón
Giọt mồ hôi cha rơi giữa trưa nồng

Cha ơi! Tay cha chèo có mệt không?
Sông Vàm Cỏ đang về con nước lớn
Lục bình trôi cho mái chèo nặng nhọc
Ngày ấy qua nhưng trong con vẫn còn.

Cả một đời cha vất vả vì con
Thời gian khiến cha sức mòn tay mỏi
Nhưng mắt vẫn dõi theo con vạn lối.
Mong con vững bước chân trên đường đời.

Con sợ một ngày lá rụng… mồ côi
Khi cha như ngọn đèn treo trước gió
Con vẫn là con dại khờ bé nhỏ
Làm sao lường trước mênh mông lòng người.

Con mong một ngày nắng mới vàng tươi 
Ngõ vườn cây có cha về vun xới
Làn gió đưa mang mùi thơm rạ mới
Con phơi hạt thóc vàng nơi góc sân.

Nhà mình lại rộn rã tiếng cười vang
Cha uống trà, ngồi nghe bài vọng cổ
Mẹ vun lại giàn mướp bông vừa trổ
Đàn cháu lon ton ríu rít vui cười.

Cha sẽ về nhà sớm nhé cha ơi!
Bao nhiêu năm chịu nắng mưa vất vả
Giờ lần giường tập đi chân thấy lạ
Ngõ vườn quê chờ đón cha trở về.

Bố của tác giả

Nguyễn Sương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: