31/07/23 – 08:07
CHÂN DUNG NGƯỜI THẦY
Quay ngược dòng thời gian
Tìm lại trong quá khứ
Viết bài thơ tự sự
Kể về thời ấu thơ.
Trường xưa vốn đơn sơ
Tán cây cao bóng mát
Kề bên hàng chuối mật
Chờ đón gió muôn phương.
Thuở ấy rất thân thương
Bên bảng đen phấn trắng
Thầy, cô luôn thầm lặng
Uốn nắn những chồi non.
Bao gian khó không sờn
Ươm mầm cho đất nước
Khai mở đường phía trước
Đưa tri thức vào đời.
Tạo nên những con người
Yêu quê hương nguồn cội
Lo tìm tòi, đổi mới
Cho xã hội an vui.
Mầm sống mới thêm tươi
Nhân sinh luôn phát triển
Cuộc sống nhiều cải thiện
Tiến đến sự phồn vinh.
Cùng chung cuộc hành trình
Qua bến bờ tri thức
Người thầy luôn nổ lực
Dạy các em nên người.
Hãy nhớ lấy người ơi
Câu “Tôn Sư Trọng Đạo”
Ơn thầy cô đã tạo
Nên ta ngày hôm nay.
Miền ký ức chưa phai
Cho dù ta đã lớn.
Nguyễn Sơn Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang