06/09/23 – 08:09
CHÉN RƯỢU LIÊNG PHIÊNG
Run run chén rượu liêng phiêng
Nhấc lên hạ xuống tiễn miền cũ xưa
Thơ tình nửa khúc ngu ngơ
Nửa như níu kéo, nửa chờ đợi qua.
Phố vui gấm vóc la đà
Ta buồn ta ngắm yêu ta một mình
Kề môi chạm phải chén tình
Đã chua lại chát… vẫn rung rinh cười!
Liêng phiêng nghiêng ngửa mâm đời
Phơi ra trần trụi như tôi ra vào
Ra thì rêu mọc bờ ao
Vào thì cái cổng bờ rào rụng rơi.
Ta ngồi uống với ta thôi
Môi kề miệng chén đầy vơi cũng đời
Mên cười chếnh choáng chơi vơi
Với tay kéo rụng mảnh trời rơi nghiêng!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang