01/10/22 – 02:10

CHỈ MÌNH TA
Ngày nào tôi cũng luyện rèn
Chăm chỉ luyện tập, thành quen mất rồi
Đã gần 70 tuổi đời
Cũng là đủ, để biết người, biết ta
Không bài bạc, chẳng sa đà
Khi trẻ làm việc bằng ba, bốn người
Bây giờ sang tuổi cuối đời
Có nhà để ở, có nơi đi về
Có căn nhà nhỏ cho thuê
Không dư dật, cũng đuề huề như ai
Dẫu rằng chưa phải là tài
Nhưng đã chịu khó miệt mài vươn lên
Khôn ngoan cũng chẳng bằng hên
Chăm chỉ, hiền hậu được trời đền thôi
Đi làm từ thiện vài nơi
Dẫu không nhiều lắm, cũng vơi lệ buồn
Nhiều người, còn khổ lắm luôn
Dù gì, mình cũng đỡ hơn khối người
Giúp họ manh áo, nụ cười
Giúp họ, có được thêm vài chén cơm
Chia bùi, sẻ ngọt, thảo thơm
Tình làng nghĩa xóm, sớm hôm, ấm lòng
Hôm nay vừa mới tập xong
Mọi thứ hãy cứ bằng lòng thế thôi
Đời được như thế vui rồi
Trồng hoa, luyện võ, rảnh ngồi làm thơ.
Sài Gòn, 29/9/2022
Nguyễn Đại Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân