12/05/23 – 08:05

CHIA LY
Em cứ tưởng chia ly… là hết khổ
Trên lối về ta chẳng thể chung đôi
Nhưng thấy anh bên kẻ khác đứng ngồi
Tim đau nhói những vết đau giằng xé
Trong cuộc đời ai cũng có vết đau
Cố quên đi những mảnh ghép nát nhàu
Và chấp nhận những gì đang tồn tại
Ký ức xưa là niềm đau khắc khoải
Những giọt buồn còn đọng lại bờ mi
Chỉ buông trôi mà chẳng thể nứu ghì
Đôi dòng lệ thấm làn môi mềm mọng
Và nỗi nhớ cũng chỉ là… ảo mộng
Chia ly rồi đừng để lệ tàn phai
Nuốt trái đắng và quên đi tất cả
Dù trong lòng… nỗi đau đang vò xé
Phải kìm lòng và mạnh mẽ buông tay
Phải quên đi những ký ức tháng ngày
Thời gian sẽ… chôn vùi niềm đau ấy
Hãy cố quên và đừng lên lưu luyến
Chuyện tình buồn càng nhớ… lại càng đau
Cuối cùng mình cũng giải thoát cho nhau
Niềm đau hận vùi chôn vào dĩ vãng
Thương và nhớ nhạt nhòa theo năm tháng
Và thời gian còn lại chút… hương tàn…!
Bùi Kim Tân

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân