20/07/23 – 02:07
CHIỀU NGHIÊNG PHỐ CŨ…
Lối phố không em lối phố buồn
Con đường đơn lẻ mãi thê lương
Chiều nay cái nắng hanh hao quá
Những bước chân quên phía cuối đường…!
Chút nắng hoàng hôn mãi hững hờ
Vần thơ gieo nhớ gửi chiều xưa…
Ước gì ngày ấy quay về nhỉ
Ta lại cùng nhau chắp cánh mơ…
Em có hay chăng… ở chốn xa
Một người gửi nhớ… trút vào thơ
Cánh hoa tàn héo rơi xơ xác…
Gió cũng buồn lây khẽ hững hờ…!
Muốn gửi cho người chút nhớ thương
Chỉ e cơn gió mãi vô thường…
Chẳng mang nỗi nhớ sang bên ấy
Nào có ai hay… gió lạc đường…!
Thôi cứ lặng im… thơ giấu đi
Để em vui nốt quãng xuân thì
Để cho tâm trí thêm thanh thản…
Cất hết trong mình những nghĩ suy…!
Em cứ là em giữa cuộc đời
Ta vùi thao thức với chơi vơi…
Phố buồn quên lối ai còn nhớ…
Đã khắc trong tim bóng một người…!
Chiều xuống rồi sao… đã mấy chiều
Bóng ai ngày đó mãi phiêu diêu
Bước chân lầm lũi con đường ấy…
Phố cũng nghiêng theo bóng đổ chiều…!
Phạm Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang