01/11/23 – 03:11
CHỜ CHỒNG MÙA ĐÔNG
Sắp tàn thu đã chuyển sang đông
Ngồi ngạch cửa em mãi ngóng chồng
Ngoài trời mưa cứ tuôn không nghỉ
Bấc về lạnh lẽo thổi từng cơn
Vách nhà lá giản dị phên tranh
Rách hỏng nhiều từ lúc vắng anh
Gió bấc thổi vào ôi lạnh buốt
Em một mình trằn trọc suốt canh
Mấy mùa em vẫn cứ chờ trông
Mình em lẻ bóng ở cô phòng
Mưa gió tuyết rơi trời buốt lạnh
Anh biết đâu về cảnh đợi mong
Em ngồi chờ đợi mái nhà xưa
Anh có biết đông đã mấy mùa
Buốt lạnh bây giờ hơn thuở trước
Bởi vì lộng gió lọt phên thưa
Anh ở nơi nào có biết không
Chăn đắp nhiều không bớt lạnh lòng
Mưa gió rét em nào ngủ được
Trằn trọc suốt đêm mãi đợi mong.
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang