20/07/23 – 07:07
CHỚM THU
Hình như nắng cũng dịu đi thì phải
Mây đi hoang mãi về phía chân trời
Ai nhuộm vàng lá hàng cây cơm nguội
Nghiêng nghiêng rời cành… mấy chiếc rơi… rơi!
Phượng vĩ buồn bên vệ đường ngơ ngác
Bởi lũ ve trốn đâu chẳng dạo đàn
Phảng phất đưa một mùi thơm dịu nhẹ
Quen quen mà… mùi hương của Ngọc Lan*
Đếm bước chân một mình em trên phố
Hạ sắp qua và thu cũng về rồi
Thần thời gian! Sao người không quay lại
Cho em trở về dĩ vãng xa xôi.
20/7/2023
*Ngọc Lan: Hoa màu trắng cách đây mấy chục năm ngoại tui tưởng quả ớt cay trắng (!!!)
Nguyễn Thể
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang