Chùm thơ 999 bài thơ bài tình – Đỗ Ngọc Lợi (Thanh Hóa)

25/08/22 – 08:08

Tác giả Đỗ Ngọc Lợi

Thu hẹn ước

Mười hai bến nước đục trong
Năm xưa còn đó bến mong đợi chờ
Tình đây ước mộng niềm mơ
Nghĩa sâu thương nhớ câu thơ vương buồn

Đậm sâu hình bóng người luôn
Đà kia chờ đợi ai luồn qua tim
Thu đâu còn mãi kiếm tìm
Về đâu duyên hởi hay chìm nơi đâu

Hẹn hò đôi bóng cùng nhau
Ước mong tình thắm cau trầu nên duyên
Đôi tim kết chặt thuyền quyên
Ta còn trong đợi truân chuyên chuyện tình

Ấm lòng duyên thắm mộng xinh
Nồng đôi tim ấy cho mình không xa.

 

Nhớ và thương

Mưa ơi rơi cả đêm truờng
Giọt hoài tuôn đổ lời thương nơi nào
Đêm về hỏi mãi vì sao
Duyên đâu tìm mãi ước ao bao lần

Dẫu rằng cách trở muôn phần
Đêm xuân bến mộng nghĩa ân tràn đầy
Dù cho gió thổi mây bay
Mặt mưa có đổ đoạ đày tình duyên

Có chăng cách trở vùng miền
Tuy xa như cũng mơ liền nên đôi
Một lòng dâng hết tim thôi
Rồi mai nắng ấm tình rồi như mơ

Trao nhau đến cả vần thơ
Đẹp duyên mộng thắm câu chờ bên nhau
Duyên đây thắm đượm trầu cau
Chung đôi ta bước ngày sau không dời

Mưa đêm nhắc cả lời mời
Chung tay dệp mộng để đời thiêu hoa
Bao ngày xa cách đã qua
Cùng nhau hưởng trọn chan hòa yêu thương.

Ảnh minh hoạ internet

Chớm thu

Hạ xa rồi vắng mãi tiếng ve vang
Để vào thu đường chiều mùa lá đổ
Phượng buồn kia đã không còn nở rộ
Giọt rơi nào rớt mãi chút tình xa

Trời vào thu tím cả mộng mơ qua
Vương chút nắng chiều xưa đường ngập lá
Gió buồn đây thổi bay hoàng hôn lạ
Tím dâng tràn nhớ bóng dáng người xưa

Thu về chưa sao tuôn đổ ngày mưa?
Ai hỏi mãi trong tâm tư tiềm thức
Tiếng nhạc lòng trỗi hoài trong kí ức
Chớm thu này giờ ngồi đó thầm mong

Lặng buồn thương biết người có nhớ không?
Nỗi niềm riêng chiều tím trong mong đợi
Lá vàng ơi nghe gió lòng thổi tới
Cố nhớ hoài khi bóng ngã hoàng hôn

Có phải chăng thu gửi lại trong hồn?
Màu tím buồn phủ kín khoảng trời mơ
Ghép từng vần con chữ tập làm thơ
Cho tim mãi chờ ai hình bóng vắng.

 

Tiếng lòng

Nghe tiếng gọi trái tim em thổn thức
Nối bờ yêu rạo rực thắm duyên xưa
Bến hẹn đây thương lắm mấy cho vừa
Hàng ghế đá còn ưa hình bóng cũ

Em đón anh bằng tình yêu bao phủ
Và trao anh ấp ủ những đắm say
Mái nhà tranh hạnh phúc vẫn đong đầy
Đôi môi hồng ngất ngây tình nồng ấm

Những đêm trăng dõi bóng in sâu đâm
Mặc mưa buồn cần lắm một vòng tay
Âu yếm nhau cho hạnh phúc đong đầy
Nụ hôn ấy tràn đầy bao cảm xúc.
  

Bỉ ngạn hoa

Bỉ ngạn hoa sầu vương trọn một kiếp
Ai bày chi duyên thắm mộng ngăn đôi
Cuộc đời trôi thêm vương vấn bên đời
Để xa cách tương phùng trong mong gặp

Đã bao năm cứ trông hoài ai lặp
Lá vươn mình xanh tốt lại thiếu hoa
Còn trông hoa thì lá ôi nhạt nhoà
Tình mong mỏi ngàn năm mơ bóng mãi

Bỉ ngạn ơi mang chi tình thơ dại
Một kiếp đời hai phương trời đơn côi
Ai gieo chi ngăn hai đường chung lối
Chỉ một người mong đợi một người xa

Mong ước đây hoa cùng bên với lá
Chung hoà nhịp trong bao năm đợi chờ
Ước vọng đâu vương mãi những vần thơ
Đời là thế bỉ ngạn buồn im tiếng

Cánh hoa buồn vương một nỗi niềm riêng
Thương tình đó chút sầu trong tâm trí
Hoa kia ơi vẫn nở trong bình dị
Để thơ buồn viết mãi những niềm đau.

 

Lỡ sang sông

Chiều nay tình lỡ sang sông
Ngập ngừng sóng vỗ cho lòng buồn hơn
Lắng nghe tiếng hát câu hờn
Buồn cho tiếng nhạc như đờn đứt dây

Trời trong mây trắng còn bay
Để cơn gió thoảng ai hay duyên tình
Giờ đây ôm bóng tưởng hình
Dỡ gian giấc mộng lặng thinh với người

Thôi thì nở mãi nụ cười
Gửi theo làn gió đến người tình xa
Sông buồn còn mãi câu ca
Lục bình hoa tím chiều qua che mờ

Tình đi ướt cả vần thơ
Có nghe câu hát bến chờ buồn trông
Sông xưa dâng mãi ngập lòng
Người ra đi mãi tình không quay về

Chiều nay bến vắng não nề
Nước theo dòng chảy lê thê bóng sầu
Bến xưa trông bóng đò đâu
Riêng ta lặng lẽ thêm rầu niềm mong.

Đỗ Ngọc Lợi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: