15/06/22 – 02:06
Ngày anh đến
Ngày anh đến… nắng vàng cửa ngõ
Hương ngọc lan theo gió thơm nồng
Phượng hồng đỏ rực tầng không
Ve ngân rộn rã thấy lòng mộng mơ
Ngày anh đến… bất ngờ chẳng hẹn
Mắt nhìn nhau len lén thẹn thùng
Tim hồng thổn thức nhớ nhung
Yêu anh nhiều lắm ngại ngùng nói ra
Ngày anh đến… ngồi nhà chẳng hỏi
Chờ trăng lên mến gọi ngọt ngào
Nụ tình say đắm làm sao
Lời xưa hứa hẹn dâng trào niềm vui
Anh chẳng đến… bùi ngùi đợi mãi
Nhìn lá rơi tê tái lệ sầu
Chờ người cũng đã thật lâu
Bóng chim tăm cá… rối đầu ngẩn ngơ.
10/6/2022
Buồn một mình
Nỗi buồn đè nén con tim
Đường về xứ Quảng im lìm ta đi
Tình xưa nay chẳng còn gì
Hai đầu nỗi nhớ lệ mi nghẹ ngào
Con đường làng đẹp biết bao
Cành cây trĩu quả chào mào rộn ca
Đổi thay nắng gió quê nhà
Tóc dài buông thả đường xa ta về
Giấu lời hò hẹn đam mê
Rồi ôm giấc mộng tràn trề lòng ta
Đã qua cái tuổi ngọc ngà
Nhấp cà phê đắng lệ sa ngậm ngùi
Bây giờ tình mất hết vui
Chẳng mơ với mộng bước lùi thời gian
Đêm khuya thổn thức lệ tràn
Tình đầu không trọn miên man nỗi sầu
Buồn này không thể quên đâu
Trăm thương ngàn nhớ ôm đầu xót xa
Đôi ta đã chẳng chung nhà
Trải nhiều kỷ niệm… dáng hoa thẫn thờ.
13/6/2022
Anh ở đâu
Anh đi rồi đường phố vắng lặng im
Đêm lầm lũi đi tìm một hình bóng
Giọt lệ tủi khi xa người trong mộng
Giờ mình em lạc lõng bước về nhà
Mặc dòng đời lặng lẽ đã trôi qua
Ba năm đợi lệ nhòa trên gò má
Chờ anh mãi xót xa thân tàn tạ
Anh ở đâu muôn ngã cố tìm hoài
Vắng anh rồi ngơ ngác cặp mắt nai
Khó quên được đường dài ta dìu bước
Giờ xa cách một mình về gió ngược
Đêm lẻ loi ao ước được gặp chàng
Chiều hạ vàng lòng dạ thấy hoang mang
Giữa thành phố ngỡ ngàng nhìn xa lạ
Mắt dõi bóng người qua thật nhiều quá
Chẳng thấy anh buồn bã lệ tuôn trào
Anh đâu rồi em nguyện ước trời cao
Quay trở lại thuở nào yêu tha thiết
Mình cữ ngỡ mối tình đầu bất diệt
Ai ngờ đâu nuối tiếc mãi trong lòng.
12/6/2022
Vần thơ tản mạn
Trời tháng sáu nhìn mưa buồn lặng lẽ
Gió trở mình hớt nhẹ lá vàng rơi
Sầu cô đơn quán nhỏ ngó bầu trời
Cà phê nhấp đắng môi vui cùng bạn
Nhờ mưa xuống giải cơn say nắng hạn
Tuổi về già ngao ngán cảnh cô đơn
Bạn xưa đâu trong hư ảo chập chờn
Sương điểm tóc buồn hơn thời còn trẻ
Có nhiều lúc ngậm ngùi rên khe khẽ
Ngẫm đời ta từ bé đến trưởng thành
Bận mưu sinh từ thuở tóc còn xanh
Giờ sức yếu bệnh hành ngồi bí xị
Nhớ thuở ấy bạn bè vui thích nhỉ
Thuở học trò nhật ký vẫn còn đây
Buổi chia tay hoa phượng đỏ rụng đầy
Thời tuổi trẻ ngất ngây yêu vụng dại
Ngày họp bạn vắng người lòng tê tái
Tuổi về chiều đâu mãi sống trần gian
Bạn ở đâu nhớ kỷ niệm vô vàn
Nhìn trống vắng… ho khan… về lầm lũi.
10/6/2022
Anh có về xứ Quảng với em không?
Cùng về xứ Quảng nha anh
Nghĩa tình làng xóm chân thành biết bao
Giấc mơ thầm ước ngày nào
Duyên tình không trọn… lệ trào ướt mi
Đường quê trải nhựa phẳng lì
Không còn lồi lõm bước đi chần chừ
Bây giờ chỉ hỏi giá như
Nhẫn cỏ anh tặng… đã ừ đừng xa
Chiến tranh khổ sở lệ nhòa
Xuôi Nam tránh đạn xót xa nỗi sầu
Vào Nam chẳng gặp lòng đau
Lấy chồng lặng lẽ… qua cầu liêu xiêu
Nhớ xưa thường ngóng buổi chiều
Hoàng hôn buông xuống, anh yêu ghé nhà
Nụ tình nóng bỏng thiết tha
Ôm ghì thật chặt, trăng tà lung linh
Chờ về xứ Quảng với mình
Cánh đồng lúa chín rung rinh vẫy chào
Tình đầu xưa đẹp biết bao
Bồi hồi ngồi nhớ… ngọt ngào vần thơ.
08/6/2022
Tình muộn
Từng đau khổ đừng làm em rơi lệ
Yêu anh rồi không thể phản bội nhau
Có nhiều đêm thổn thức giọt lệ sầu
Rồi tự trách quen lâu mà người phụ
Mình đâu trẻ để ham mê lạc thú
Yêu thật lòng chưa đủ với anh sao
Trái tim đau tủi phận lệ tuôn trào
Dù em chẳng mơ cao người giàu có
Có đôi lúc một mình ngồi quán nhỏ
Nhớ tình đầu ngày đó đẹp lung linh
Đến với nhau bằng cảm xúc chân tình
Cùng thề hứa nhục vinh không hề bỏ
Hạ đã đến phượng hồng rơi khắp ngõ
Xin anh đừng cau có giận người thương
Bao trái ngang bão táp cuộc đời thường
Đừng để bụng vấn vương làm chi nữa
Mong chờ gặp khơi men tình hương lửa
Nối nhịp cầu hai đứa ở mỗi nơi
Dù đôi ta tình muộn vẫn tuyệt vời
Hãy về nhé anh ơi… em chờ đợi.
07/6/2022
Bỗng dưng
Bỗng dưng tình hết ngọt ngào
Thẫn thờ thất vọng vì sao hỡi người
Cô phòng lạnh lẽo lệ rơi
Đêm khuya thức dậy nhìn trời lung linh
Bỗng dưng lại thích thơ tình
Lòng buồn lo sợ thất kinh cả người
Thu về nhìn lá vàng rơi
Vần thơ tủi nhục hận đời đảo điên
Bỗng dưng tự trách mình hiền
Ôm hoài ký ức triền miên nỗi sầu
Đường xưa lối cũ còn đâu
Đêm khuya thổn thức nhạt màu môi thâm
Bỗng dưng lặng lẽ âm thầm
Bầu trời u ám mưa lâm râm hoài
Sao người lại dối mắt nai
Nỗi đau em gánh thở dài buồn hiu
Bỗng dưng ngồi đợi buổi chiều
Niềm tin đã mất liêu xiêu dáng gầy
Héo tàn tình cũ gió bay
Buồng tim khép lại lòng này xót xa.
02/6/2022
Đến Huế chiều cuối đông
Ta đến Huế… chiều cuối Đông trời lạnh
Dòng sông Hương lấp lánh giọt sương mờ
Chợ Đông Ba nhộn nhịp đẹp như thơ
Tà áo tím đợi chờ vương nỗi nhớ
Ta ghé Huế… bên ni nhìn bên nớ
Rồi bây chừ cứ ngỡ gặp lại em
Tay đan tay môi hôn vẫn còn thèm
Đường xưa cũ lá lem màu vàng đất
Có O đội nón bài thơ đẹp thật
Huế mộng mơ ngây ngất dạ nôn nao
Em chờ ai mần răng lữ khách chào
Huế quyến rũ với bao niềm mong đợi
Ta yêu Huế nên tâm hồn phơi phới
Ngắm Đền đài vời vợi đẹp rứa thê
Nón bài thơ O đội lúc chiều về
Đông ngày cuối bước lê chân nhè nhẹ
Màu tim tím sao dạt dào đến thế
Bữa mô nhìn cô bé thật dễ thương
Bây chừ sao lòng dạ thấy khác thường
Đến với Huế vấn vương trầm tư mãi.
30/5/2022
Như là sóng biển
Lúc cô độc em thường ra ngắm biển
Hỏi vì sao điều khiến sóng dạt dào
Ngàn năm vẫn lao xao và hiện diện
Hôn cát vàng quyến luyến cộng khát khao
Sóng có lúc nghẹn ngào và giận dỗi
Bọt trào dâng khắp lối bạc cả đầu
Dồn nén mãi lòng đau không phản bội
Rồi dịu dàng đêm tối lặn biển sâu
Tủi thân lắm mong cầu như sóng biển
Suốt ngày đêm vỗ phiến đá phai màu
Ta như sóng lòng đau khi gặp biến
Khóc ngậm ngùi khi tiễn bước đã lâu
Sóng thổn thức u sầu nào ai hiểu’
Mình chia tay gánh chịu cảnh xô bồ
Đời thực ảo hư vô người biêu riếu
Buồn thật nhiều phận liễu tựa sóng xô.
28/5/2022
Giọt cà phê đắng
Cà phê từng giọt rơi đều
Tỏa mùi thơm ngát liêu xiêu dáng gầy
Nhả từng khói thuốc vờn bay
Nhìn mưa tí tách rơi hoài buồn hiu
Chờ em trời đã về chiều
Mơ hồ lạc mất người yêu thuở nào
Nhớ người sầu tủi xanh xao
Cà phê giọt đắng đọng vào vành môi
Xa em lòng dạ bồi hồi
Nào ngờ cách trở thì thôi cũng đành
Tình đầu sao quá mong manh
Như cà phê đắng chỉ dành cô đơn
Đắng cay xen lẫn giận hờn
Tâm hồn trống trải keo sơn phai tàn
Nhạt dần cung bậc thời gian
Đam mê thuở ấy giờ càng tái tê
Tìm quên trong nỗi ê chề
Một mình bên tách cà phê lề đường
Vòng tròn khói tỏa vấn vương
Vần thơ thương nhớ… đêm trường ngẩn ngơ.
26/5/2022
Quê hương hoài nhớ
Chẳng gì đẹp nhất bằng quê
Bà con chòm xóm tràn trề tình thương
Hồn nhiên tuổi nhỏ đến trường
Hạ về phượng đỏ vấn vương trong lòng
Thả diều chạy dọc ven sông
Gốc đa bến nước bềnh bồng đò trôi
Bao năm xuôi ngược cuộc đời
Ồn ào phố xá tả tơi thân này
Quê làng mưa nắng đổi thay
Bạn xưa cùng học hằng ngày ra sao
Khó quên kỷ niệm ngọt ngào
Vui buồn bè bạn với bao tấm lòng
Sông quê nước chảy mênh mông
Tóc dài buông thả, má hồng thắm tươi
Những hôm ngồi nhớ em cười
Dù mình cực khổ vẫn vui đời thường
Xa làng lòng bỗng nhớ thương
Tuổi già chạnh nhớ quê hương lạ kỳ
Trở về tìm lại chút chi
Phồn hoa đô thị… giờ thì lánh xa.
26/5/2022
Trọn đời yêu em
Anh vẫn biết đời người không trẻ mãi
Mối tình đầu tê tái sẽ khổ đau
Làm trái tim nghẹt thở bị bóp nhàu
Như lá rụng về đâu từng cơn gió
Dẫu vẫn biết trần gian là quán trọ
Yêu chân thành em đó chỉ một thôi
Đứng từ xa mong ngóng dạ bồi hồi
Đêm tối mịt đôi môi run lạnh giá
Yêu đằm thắm tràn dâng như biển cả
Chẳng thay lòng dối trá dẫu ở xa
Là đàn ông với bản tính thật thà
Thề vẫn giữ tình ta luôn nồng ấm
Đêm khó ngủ nhớ vành môi hồng thắm
Mặc đường dài thăm thẳm tựa nhau đi
Hôn đầu tiên run rẩy chẳng nói gì
Em e thẹn chớp mi cười thầm nhớ
Rồi từ đó hai mình thường gặp gỡ
Trời không đành cách trở ở hai nơi
Lễ trầu cau tác hợp sống trọn đời
Giờ nghĩ lại em ơi mừng lắm đó!
24/5/2022
Đoàn Văn Tiếp
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang