15/06/22 – 03:06
Mộng
Đêm nghe chiếc lá vàng rơi
Rơi vào đêm vắng khoảng trời mùa thu
Rơi vào mờ mịt sương mù
Rơi vào em…giữa đêm thu gió về!
Đêm dài nỗi nhớ tái tê
Ước chi thu đón anh về bên em
Mộng du chân bước trong đêm
Tơ lòng ai buộc mà đem mộng tình
Gió đưa mành trúc rung rinh
Trăng vàng lặng lẽ một mình đi qua
Sương sa ướt mảnh trăng ngà
Mơ màng làm ướt lòng ta hao gầy.
Và ngày ấy
Em bỏ lại bến sông quê thương nhớ
Một con thuyền neo đậu giữa cô liêu
Em bỏ lại mối tình đầu dang dở
Bỏ vành môi run rẫy nắng tắt chiều
Và ngày ấy tiếng chuông chùa thong thả
Như xa xăm! Như gợi nhắc bao điều
Mây cỡi gió chở vầng trăng rệu rã
Cứ đi tìm hoài niệm chốn hoang liêu
Và ngày ấy: Giọt cà phê chát đắng
Khói thuốc vờn vô nghĩa lẫn vào đêm
Bình rượu “khát” nằm trên bàn chết lặng
Ánh trăng nghiêng lặng lẽ rớt bên thềm
Và ngày ấy bóng thuyền lồng bóng nước
Sóng vô tình làm vỡ nát… lặng yên
Và ngày ấy con triều dâng nước ngược
Cứ vô tình mang nỗi nhớ trào lên.
Quảng Trạch quê anh
Quê anh có nước có non
Có sông Gianh, có sông Ròn chảy qua
Quảng Đông có Hoành Sơn Quan
Có đền Liễu Hạnh, có đình Vịnh Sơn
Giếng Chăm tụ thủy, tụ linh
Nghiêng soi trời thẵm, in hình núi non
Vũng Chùa, Đảo Yến xanh rờn
Núi vờn biển biếc đẹp hơn họa đồ
Bốn mùa gió hát sóng xô
Bác Văn yên nghỉ tựa hồ thánh nhân
Ta về Quảng Phú một lần
Thăm miếu Nam Lãnh một quần cảnh tiên
Lòi trọc cây đá miếu đền
Sơn Nam, Hải Bắc đôi bên thẳng hàng
Quảng Tùng có đền Thành Hoàng
Miếu Cao Các Mạc rộn ràng khách thăm
Quảng Lưu ơi đã bao năm
Nhâm Sơn đồi ấy: Ông nằm! Hàm Ninh!
Ngọa Cương chùa tụ miếu linh
Làm nơi bàn luận dấy binh một thời
Huyện mình di tích khắp nơi
Ghi trang lịch sử rạng ngời mai sau
Em về hoa thắm sắc màu
Em về anh đợi… buồng cau… mẹ chờ.
Mời anh về Minh Hóa quê em
Mời anh về Minh Hóa quê em
Lên với vùng quê tình sâu nghĩa nặng
Có ngàn hoa đung đưa trong sắc nắng
Với bao chuyện tình phiên chợ tháng ba
Đi cùng em những địa danh huyền thoại
Lên Cha Lo, Mụ Dạ, Cổng Trời
Đến Khe Ve,Ngầm Rinh, đình Kim Bảng
Đập Ba Nương, thác Bụt, thác Mơ
Về lèn Ông Ngoi mù giăng trắng đỉnh
Ghé giếng tiên múc nước rửa bụi trần
Thăm động Tú Làn nhủ đá đẹp lung linh
Như bước nhẹ vào cỏi tiên huyền ảo
Về cùng em nay mùa hoa sim tím
Để chúng mình tìm lại lối ngàn xưa
Nghe hát Đúm với điệu hò thuốc cá
Cứ thân thương như tiếng mạ ru hời
Quy Đạt đây ly cà phê mời bạn
Rót vào nhau ngàn vạn vấn vương lòng
Em gái mắt nai thắt đáy lưng ong
Cứ níu giữ tình nồng lưu luyến mãi
Về đi anh: Em dợi anh về.
Bến sông quê
Bến sông quê luôn ở trọn trong tôi
Cứ chảy mãi suốt một đời vần vũ
Sông ở lại với tuổi thơ vui thú
Hoài cổ một thời bến cũ còn đây
Bến sông quê gom mấy vẫn không đầy
Bao kỷ niệm nơi nhành cây bến nước
Thi nhau nhảy rồi thi nhau trèo ngược
Để mãi còn sau trước với tuổi thơ.
Bến sông quê khi nước cạn đôi bờ
Con bói cá đứng chờ soi bắt tép
Bầy chiền chiện đếm cuội trông thật đẹp
Mặt nước buồn bầy cá nép biệt tăm.
Bến sông quê ngày tết rộn tiếng bằm
Lợn trắng toát cởi trần nằm trên lá
Và đâu đó nghe vang xa tiếng quạ
Lượn kiếm mồi khúc nước đã vui hơn.
Bến sông quê chưa hề biết giận hờn
Vẫn hiền thục sau mỗi cơn hồng thủy
Vẫn trông ngóng ngày tương phùng ý vị
Bọn trẻ trâu tri kỹ sớm quay về.
Ơi bến sông sao mà thương đến thế
Chở bao đời vẫn trẻ mãi tuổi thơ
Nước xanh biếc nhuộm màu tình thương nhớ
Chẳng vời xa khúc hát ở quê nhà.
Thu vàng
Tự khi nào thu đến thật êm êm
Mưa bong bóng phập phồng từng nốt nhạc
Thu để lá cựa mình buồn man mác
Sắp đến ngày rơi rụng xuống lắt lây
Mảnh trăng thu len lét chút hao gầy
Cố mờ ảo để đong đưa hồn gió
Trăng nghiêng ngã bờ sông chưa sáng tỏ
Cứ mơ màng nửa thực nửa hư không
Thu ươm vàng cho giọt nắng thêm hồng
Rơi nhè nhẹ tan vào trong nỗi nhớ
Thu man mác trong lòng nên duyên nợ
Lá lao xao và gió cũng lao xao.
Hái nhành thu em lặng lẽ gói vào
Tập kỷ niệm của một thời xa ngái
Thu không nói với một người đi mãi
Để thu tàn, rơi rụng xuống hồn thơ.
Nguyễn Xuân Vịnh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang