16/08/22 – 08:08
Tình thu…!
Này anh hỡi mình cùng nhau chung bước
Tới non ngàn vượt đến ải hương yêu
Lá vàng rơi trở gió thổi mỗi chiều
Tay nắm tay dìu nhau trên đường nhỏ
Niềm hạnh phúc quyện trong mây và gió
Đan tay mềm tâm sự tỏ mê say
Gió khẽ khàng rung động lá vàng bay
Tình chỉ đẹp phút nồng say ân ái
Nới vòng tay anh siết chặt đong đầy
Với người tình em thấy mình bẽn lẽn
Nắm tay anh bên rừng thu ước hẹn
Say đắm nồng nàn, cho vẹn tình ta
Mùa thu ơi tô thắm buổi giao hòa
Lá xào xạc bao thiết tha mong đợi
Tỏa hương nồng cho lòng mãi chơi vơi
Niềm hạnh phúc tuyệt vời hơn tất cả…!
Nỗi nhớ tình thu…!
Biết làm sao cho vơi đi nỗi nhớ
Chiều buông dần chân bỡ ngỡ bước đi
Mối tình xưa đang độ tuổi xuân thì
Em ghi nhớ buổi hàn vi đó mãi!
Lần đầu tiên hẹn hò em thấy ngại
Mối duyên hồng giữ lại kỷ niệm vui
Tình chan chứa san sẻ những ngọt bùi
Mùa thu ấy đã chôn vùi quá khứ!…
Mối tình xưa liệu lòng ai còn giữ?
Để lòng ta nghe quá khứ lạnh lùng
Suốt canh thâu nằm suy nghĩ mông lung
Lòng se sắt từng cung sầu buồn thảm
Trời vào thu mưa ngâu về ảm đạm
Nhớ tình xưa lòng cảm thấy cô đơn
Vì thương anh nên em mãi dỗi hờn
Nhưng nồng nàn đẹp hơn cả thu sang…!
Thu về rồi anh…!
Thu về rồi anh còn ở nơi đâu?
Dưới đường vắng lá vàng rơi rụng cánh
Trời mưa ngâu cho lòng em se lạnh
Lại âm thầm quạnh quẽ nỗi cô đơn
Mây nhỡn nhơ gió thổi như muốn hờn
Tình muốn cạn ôi mơn man nuối tiếc
Dấu yêu ơi sao người đi biền biệt
Nơi quê nhà em da diết sầu thương
Bước độc hành tìm lại chút dư hương
Nhớ kỷ niệm của vườn xưa lối cũ
Chiếc lá vàng vẫn cúi đầu ủ rũ
Gió xạc xào như nhắc nhủ niềm đau
Chân bước đi lòng dạ úa nát nhàu
Tình thắm mãi bên nhau như ước nguyện
Mùa thu về đắm say tình quyến luyến
Nụ hôn đầu ôi xao xuyến lòng em…!
Duyên tình ước hẹn…!
Bến mộng ngày xưa em đứng đợi
Hỡi chàng quân tử chớ buông lơi
Bôn ba khắp nẻo nơi chàng thích
Thuyền về bến mộng nhớ chàng ơi!
Ân tình duyên mến đến trong đời
Chàng hứa trao tình mộng đầy vơi!
Dẫu xa cách trở duyên giao ước
Mộng vàng chung bước sẽ đến nơi!
Mong chàng quân tử hãy giữ lời
Đừng để thiếp chờ mãi chơi vơi!
Vầng trăng minh chứng lời thề ước
Ta về sánh bước đẹp duyên đôi!…
Hè về…!
Hè về phượng nở đỏ tươi
Ve sầu gọi bạn lả lơi trên cành
Chia tay tình bạn tuổi xanh
Nhớ mong lưu luyến thôi đành phải xa
Chia tay nước mắt nhạt nhòa
Mỗi người một ngả ra đi quặn lòng
Thương người nỗi nhớ mênh mông
Thôi đành khép lại chẳng trông hè về
Dẫu đường cách biệt sơn khê
Tình chung chí hướng sẽ về bên nhau
Ân tình đẹp mãi ngàn sau
Công danh, sự nghiệp chung câu tơ hồng
Tình xưa giữ mãi trong lòng
Mong chàng hãy hiểu tình hồng duyên trao
Dẫu cho sự thể thế nào
Tình ta vẫn đẹp xuyến xao một thời…!
Nỗi nhớ tình thơ…!
NỖI khắc khoải trong lòng mãi nhớ
Hoài niệm ngày khi thuở vừa yêu
Để ai vương vấn bao điều
Tâm tư sầu héo đăm chiêu mỏi mòn
NHỚ số phận héo hon lạnh giá
Nghe não nề cõi dạ sầu vương
Xót xa cay đắng đêm trường
Bởi giờ ngăn cách yêu thương nhạt màu
TÌNH ước nguyện ngàn sau chung lối
Chớ hững hờ quá đỗi bi ai
Mà phai nét thắm trang đài
Tình giờ ngăn rẽ chia hai lối về
THƠ mãi nhớ đam mê người cũ
Hình bóng người ấp ủ hoài thôi
Lung linh trăng rọi bên đồi
Còn tôi cô lẻ phai phôi nỗi niềm…
NỖI NHỚ TÌNH THƠ.
Lê Lục Bình
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang