Chùm thơ 999 bài thơ tình năm 2022 – Lê Hoàng Phương (TP Hồ Chí Minh)

25/06/22 – 03:06

Tác giả Lê Hoàng Phương

Duyên lỡ tình xa

Nay về thăm lại Huế xưa
Người ơi ta nhớ thuở vừa đôi mươi
Gặp em giữa phố đông người
Mộng mơ áo tím nụ cười nên mê

Ngày em buông mái tóc thề
Chân ta nối nhịp đường về có đôi
Nghe tim sao mãi bồi hồi
Cũng từ dạo ấy yêu rồi… có hay

Tình em chưa của riêng ai
Nên ta chung lối đan cài tơ duyên
Rồi cùng chung nhịp con tim
Môi thơm xinh nụ nỗi niềm khát khao

Tình đầu ta đã gửi trao
Tưởng rằng trầu thắm xanh cau một đời
Ai ngờ người đã quên tôi
Vội vàng sang bến quên lời hẹn xưa

Nay về thăm Huế chiều mưa
Thu sang vàng lối đong đưa giọt buồn
Còn đây lối cũ xưa chung
Chỉ nghe vang vọng tiếng chuông ngân chiều…

Sài Gòn, 18/08/2021

Tự tình chiếc nón

Đời gọi ta là chiếc nón bài thơ
Chẳng biết mình yêu nhau tự bao giờ
Em chiếc lá đơn sơ bên đồi vắng
Về đây rồi qua nắng trắng tinh khôi

Anh vững chãi thân tre đứng giữa trời
Giờ mềm dẻo từng đường cong uốn lượn
Anh có cả bờ vai cho em mượn
Em tựa vào ta lại trở thành đôi

Tình chiếc nón đơn sơ chỉ thế thôi
Đã thành đôi chẳng thể rời nhau được
Đời tạo hóa nên đôi ta cùng bước
Bên nhau rồi ta cùng vượt gian nan

Nơi ta đến dẫu cuộc sống cơ hàn
Hay giàu sang thì hai ta vẫn thế
Bởi bây giờ cả hai đều không thể
Xa rời nhau dù chỉ một phút giây

Cuộc tình này có những lúc đắm say
Có những lúc đắng cay cùng nếm trải
Không có em thân tre anh trơ trọi
Không có anh lá em tựa vào đâu

Sợi chỉ kia mới là phép nhiệm màu
Đã gắng kết đời ta bên nhau mãi
Dẫu sau này người đời không cần nữa
Một góc đời ta vẫn mãi bên nhau

Vẫn yêu thương như cái thuở ban đầu
Vẫn thủy chung dù bạc màu mưa nắng
Em trao anh một tình yêu trong trắng
Cả đời này nguyện năm tháng cùng em…

                                                 Sài Gòn, 14/8/2021

Huế vẫn chờ em…

Xuân đã về… em có kịp về không
Huế vẫn đợi… ta chờ mong em mãi
Xa bao năm… mình chưa từng gặp lại
Huế cũng buồn… đâu chỉ phải riêng ta

Xuân đã về… rực rỡ những sắc hoa
Chiều ba mươi… chờ ai qua phố nhỏ
Hỏi người xưa… đã quên hay còn nhớ
Đêm giao thừa… ta nặng nợ tình nhau

Em có còn… nhớ Huế thuở mộng đầu
Tình chớm nở… ngọt ngào trao kỷ niệm
Em tinh khôi… dịu dàng tà áo tím
Tay đan tay… âu yếm vẹn duyên tình

Em có còn… hoài niệm thuở thư sinh
Cầu Tràng Tiền… nơi chúng mình hẹn ước
Đón xuân sang… bên nhau ta cùng bước
Ánh đèn hoa… soi bóng nước lung linh

Nay xuân về… ngang qua ngỏ lặng thinh
Căn nhà xưa… bóng hình đâu tìm thấy
Em sang ngang… ra đi từ dạo ấy
Để Huế buồn… ta cũng thấy nhớ nhung

Nay xuân về… em có kịp về không
Huế hoài mong… ta thấy lòng trống vắng
Mộng mơ xuân… nhạt phai bên thềm vắng
Huế đợi chờ… trong khoảng lặng mênh mông…

                                                Sài Gòn, 10/02/2022

Em và tôi

Em và tôi rời quê nhà
Một thời khốn khó bôn ba xứ người
Bên tôi em nở nụ cười
Rằng tôi là mối tình đầu của em

Mối tình chưa kịp đặc tên
Vì tôi sợ hứa đời em khổ nhiều
Bởi thân mang cái chữ nghèo
Nên tôi chẳng biết chữ yêu là gì

Rồi em lặng lẽ ra đi
Tình em tôi mãi khắc ghi vào lòng
Mong em duyên mới tình nồng
Cau xanh trầu thắm vôi hồng an yên

Hai ta nặng nợ không duyên
Nên mình chẳng thể cùng thuyền chung đôi
Rồi xa mấy chục năm trôi
Tự dưng lòng thấy bồi hồi nhớ nhung

Vô tình một buổi chiều đông
Gặp em tôi thấy trong lòng cũng vui
Tưởng rằng em đã quên tôi
Nhưng em vẫn nở nụ cười như xưa

Hỏi rằng em đã quên chưa
Mà em khóe mắt lệ mưa ướt đầm
Đi qua năm tháng thăng trầm
Mãi là tri kỷ chân thành nhé em…

                                              Sài Gòn, 25/11/2021

Đâu rồi…

Đâu rồi… em của ngày xưa
Ngồi bên khung cửa… đêm mưa ai chờ
Đâu rồi… một thuở mộng mơ
Sao ai… cứ mãi ngẩn ngơ một mình

Đâu rồi… tà áo thư sinh
Em tung tăng bước… chữ tình ai vương
Đâu rồi… phượng đỏ sân trường
Hạ sang ngày đó… sợi
Thương đứt rồi

Thương chi… sao chẳng ngỏ lời
Giờ em áo cưới… theo người sang ngang
Em vui… cười nói rộn ràng
Xe hoa trước ngỏ… họ hàng đón dâu

Thôi xa… xa mãi tình đầu
Ta nợ ta mãi… một câu tỏ tình
Bạc rồi… màu áo thư sinh
Giờ ta… đành khoác áo tình dở dang

Hạ ơi… cứ mỗi mùa sang
Nhìn hoa phượng thắm lòng càng luyến lưu
Lối xưa… giờ vắng một người
Thôi xin… giữ lại nụ cười… em xưa

Sài Gòn, 15/10/2020

Ảnh minh hoạ internet

Lưu luyến hạ ơi

Vội vàng chi rứa hạ ơi
Ta còn chưa kịp nói lời chia tay
Ve ngân dạ khúc cuối ngày
Đâu còn thấy phượng hay hay sắc hồng

Đầu non mây trắng bềnh bồng
Dường như trời đã chuyển vòng sang thu
Ngẩn ngơ ngắm dải sương mù
Luyến lưu nhớ hạ tình ru dịu nồng

Tim ta từng nhịp chờ mong
Mắt em biển sóng… ta lòng đa mang
Đành sao thu đến vội vàng
Để ta lỡ nhịp cung đàn tơ vương

Đò tình xa bến sông thương
Ai còn cứ mãi cố hương đợi chờ
Gửi buồn một góc ngẩn ngơ
Em ơi áo trắng mộng mơ đâu còn

Hạ đi để lại dấu son
Em đi để lạ lối mòn mình ta
Thu về vàng cúc đơm hoa
Luyến lưu nhớ hạ thiết tha tháng ngày…

Sài Gòn, 07/7/2021

Hạ chia đôi ngã

Cũng từ hạ ấy em đi
Dường như hoa nắng thầm thì tiễn đưa
Hạ ơi tuổi mộng mới vừa
Thoáng qua khung cửa song thưa ngập ngừng

Ai còn đứng đó nữa không
Để ta còn kịp mở lòng đôi câu
Sao đành vội vã xa nhau
Khung trời sắc phượng thắm màu tương tư

Chưa trao lời nhắn tạ từ
Con đây nguyên vẹn tâm tư đợi chờ
Hết rồi tuổi mộng nên thơ
Cung đường ngược lối… đôi bờ mãi xa

Tháng năm đâu có nhạt nhòa
Ta hồn ngơ ngẩn theo tà áo bay
Mình ta với mộng mơ say
Em xa… xa mãi như mây cuối trời

Mỗi lần hạ ghé sang chơi
Lại nghe trong dạ bồi hồi nhớ ai
Mộng xưa nguyên vẹn chưa phai
Nhặt cánh hoa phượng nhớ ngày chia xa…

Sài Gòn, 31/5/2022

Hoài niệm chốn xưa

Chiều nay trở lại… xóm bên sông
Vẫn lũy tre xưa… đứng soi dòng
Còn đây ký ức… thời hoa mộng
Lại nhớ ai xưa… tuổi xuân hồng

Đâu cô thôn nữ…  thuở đợi mong
Người về  ngơ ngẫn… buổi chiều đông
Cảnh Quê lưu luyến… hồn xao động
Nghe sóng lao xao… chất chứa lòng

Sông quê năm tháng… mãi xuôi dòng
Bên bồi bên lỡ… kiếp đục trong
Sóng lao xao sóng… đầy vơi nhớ
Nhớ nữa tri âm se sắc lòng 

Bến xưa hoài niệm… có còn không
Ai người đứng đợi… những chiều đông
Thôn nữ xa quê… từ dạo ấy
Chắc đã sang ngang… đi lấy chồng…

Sài Gòn, 22/5/2022

Phận má hồng

Thân em một kiếp truân chuyên
Sóng đời xô đẩy ngả nghiêng bao lần
Tựa như con tạo xoay vần
Hồng nhan tri kỷ… có phần em đâu

Cuộc đời muôn dặm bể dâu
Lẻ loi một bóng đêm thâu chạnh lòng
Con thuyền số phận long đong
Chông chênh trôi mãi… xa dòng nước xanh

Người ta mộng thắm duyên lành
Phận em cứ mãi một mình đìu hiu
Đời người cũng một chữ yêu
Sao người nhung lụa… em nhiều đắng cay

Nỗi niềm biết tỏ cùng ai
Mặc cho sương gió bạc phai má hồng
Hỏi đời còn chút hương nồng
Tặng cho em… để thấy lòng an yên…

Sài Gòn, 06/5/2022

Ta về

Ta về tìm bạn tri ân
Ba mươi năm ấy… bâng khuâng nỗi lòng
Trời mây trắng… nước xanh trong
Hương Giang bến cũ đâu còn dáng xưa

Ngày em tóc rối đan cài
Môi thơm xinh nụ làm ai say lòng
Biển tình bờ rộng mênh mông
Ta như lạc bước giữa vòng tay em

Mây vờn lẫn với trăng đêm
Tơ vương đan sợi bên thềm nhà ai
Tình em mắt biếc chưa phai
Sao tơ duyên đứt lạc hoài đến nay

Huế ơi… vẫn mãi nồng say
Lối về kỷ niệm tháng ngày đã vơi
Giấu buồn ai… trong mắt tôi
Tháng năm phiêu bạc… nữa đời xa phương

Sao lòng mãi cứ vấn vương
Còn đây hoài niệm… nhớ thương ôm ghì
Huế còn đang tuổi xuân thì
Sao em nỡ bỏ ra đi cho đành

Hương Giang nước vẫn mãi xanh
Vần trăng soi bóng thiếu hình dáng ai
Còn đâu tóc rối đan cài
Giờ thì lối cũ gót hài mờ… xa…

Sài Gòn, 08/4/2021

Hoàng hôn tự tình

Lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ
Thì thầm như rót lời thơ gọi tình
Hoàng hôn buông… nắng nép mình
Lén nhìn hai đứa bóng hình chung đôi

Tim ta chung nhịp em ơi
Nghe cũng bồi hồi… tựa thuở còn xuân
Hoa niên.. điểm sợi trắng ngần
Sắc hương phai nhạt bao lần xuân qua

Nhưng tình vẫn cứ mặn mà
Tựa như con sóng chẳng xa bến bờ
Ngàn năm duyên phận đợi chờ
Trăm năm ta mãi mộng mơ chung đường

Dẫu đời muôn dặm gió sương
Bôn ba cũng trải… chữ thương mãi bền
Gian nan ta cũng kề bên
Giờ anh đã có tình em trong đời

Biển chiều theo gió lả lơi
Rì rào sóng vỗ trao lời dịu êm
Tim hòa chung nhịp êm đềm
Hoàng hôn buông nắng cũng ghen với mình…

Sài Gòn, 05/3/2021

Kí ức

Ô hay… người chẳng chờ mong
Sao ai cứ mãi đường vòng tìm sang
Ngày đông nắng tắt vội vàng
Nhớ nhung người đợi đêm sang mất rồi

Mưa phùn lất phất hạt rơi
Ngẩn ngơ tìm ánh sao trời đêm đông
Tìm ai ngồi đó bên song*
Có hay bên ấy người mong, người chờ

Trăng kia dưới bến lập lờ
Lao sao con sóng… thẫn thờ mưa đêm
Người giờ say giấc ngủ êm
Biết chăng ai đợi ướt men… chữ tình

Khuya đêm… cơn gió lặng thinh
Sao ai cứ mãi bóng hình vấn vương
Mãi ngồi kéo sợi nhớ thương
Treo ngang lối nhỏ vô thường, sợi tơ

Nay về chốn cũ mộng mơ
Bến xưa kỷ niệm tuổi thơ vẫn còn
Người xưa cũng đã sang sông
Sợi thương, sơi nhớ, trong lòng cũng phai

Sài Gòn, 11/02/2020

Lê Hoàng Phương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: