24/06/22 – 07:06
Nhớ em đêm giáng sinh
Đêm nô en em ở phương Nam
Có cảm nhận lạnh mùa đông miền Bắc
Một giờ khuya lúc này em còn thức?
Hay yên giấc nồng trong nhung lụa giàu sang
Đêm về khuya em còn chút mơ màng
Về nô en nơi quê nhà không nhỉ
Em nhớ gì hỡi người em tri kỷ
Nơi quê nhà anh mỏi mắt ngóng trông
Đêm giáng sinh trời lạnh buốt mùa đông
Nơi thánh đường anh lang thang dạo bước
Lòng lặng thầm ước thời gian trôi ngược
Để mình bên nhau như giáng sinh của năm xưa
Dù cuộc đời có dầu dãi nắng mưa
Nơi quê nhà tình anh không phai nhạt
Giáng sinh này một mình anh ngồi hát
Bài thánh ca buồn …
Em về hát cùng anh.
24/12/2021
Chiều cuối năm
Chiều cuối cùng của năm cũ em ơi
Xuân đã về ngập tràn trên phố nhỏ
Hạt mưa phùn giăng mành bay theo gió
Hoa đủ sắc màu, người tấp nập ngược xuôi
Chiều cuối cùng của năm cũ em ơi
Lòng bồi hồi nhớ thương em biết mấy
Em yêu ơi thời khắc này nơi ấy
Em có biết là anh đang nhớ về em?
Chiều cuối cùng anh thầm gọi tên em
Nhìn hoa đào thấy không còn đẹp nữa
Dãy phố nhà anh trên từng ô cửa sổ
Đã trang hoàng để đón xuân sang
Một mình anh vẫn bước lang thang
Trên phố nhỏ đi về nơi vô định
Con đường ngày xưa hai chúng mình chung bước
Chiều xuân này chỉ có một mình anh
Hàng cây bên đường đã nhú chồi xanh
Đất trời vào xuân lòng người vui phơi phới
Còn vài giờ thôi là giao thừa lại tới
Em có kịp về đón xuân mới cùng anh?
Cáo lỗi mẹ cha
Thanh Minh này con không về được
Thắp nén nhang thăm Viếng mộ mẹ cha
Thấy trong lòng nghèn nghẹn xót xa
Thương cha mẹ sống cuộc đời nghèo khó
Con nhớ như in tháng Ba ngày đó
Gạo trong nhà hết sạch chỉ còn khoai
Cha tảo tần gồng gánh trên vai
Chợ gần chợ xa bán võng đay chiếu cói
Nhà đông người, tháng ba dài rất đói
Củ dong giềng, cháo rau má cầm hơi
Mẹ lần hồi làm thuê mướn mọi nơi
Kiếm bơ gạo, bắp ngô và những gì có thể
Cuộc sống đói nghèo gian nan là như thế
Cha mẹ vẫn cho chúng con được học hành
Đến bây giờ con khôn lớn trưởng thành
Cuộc sống đủ đầy, cha mẹ không còn nữa
Thương cha mẹ phải chắt chiu từng bữa
Vật chất dư thừa, thì cha mẹ đi xa
Thanh minh này trong tiết tháng Ba
Dịch bệnh lan tràn con không về được
Từ đáy lòng con khẩn cầu nguyện ước
Nơi Suối vàng cha mẹ thứ lỗi cho.
Thanh Minh, 05/3/2022
Yêu thơ
Thơ là khúc nhạc của lòng tôi
Từ thủa xa xưa tuổi thiếu thời
Vốn thích văn thơ và ca hát
Nay bạc mái đầu vẫn yêu thơ
Đời sẽ là chi nếu thiếu thơ
Thơ đã cùng ta nặng duyên tơ
Vui buồn bùi ngọt cùng chia sẻ
Gửi gắm tâm tư nhẹ cõi lòng
Xin gửi bạn thơ một đôi câu
Nghĩa tình thi hữu rất nặng sâu
Chúng ta chưa một lần gặp gỡ
Mà ngỡ anh em tựa một nhà
Bạn ở nơi nào, tôi rất xa
Biết nhau qua những áng thơ ca
Ngày qua tháng lại rồi thương nhớ
Một khúc thơ tình thật đắm say
Biết đến bao giờ được cầm tay?
Bên nhau tâm sự để dãi bày
Qua thơ đã hiểu nhau nhiều lắm
Của những tâm hồn đậm chất thơ
Cuộc sống muôn màu… vẫn Cần Thơ
Làm thơ đâu chỉ để mộng mơ…
Trong thơ đầy ắp tình nhân ái
Của những tâm hồn mến yêu thơ.
04/9/2021
Nỗi nhớ tháng Ba
Bông hoa này anh chỉ tặng riêng em
Cùng trái tim yêu, nồng nàn tha thiết
Ở nơi xa em yêu ơi có biết
Tháng Ba về, anh nhớ lắm em ơi
Nỗi nhớ thương theo ngày tháng đầy vơi
Khi dào dạt lúc lặng thầm sâu thẳm
Nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười đằm thắm
Nhớ nụ hôn nghiêng ngả cả đất trời
Tưởng thời gian đã cất hộ anh rồi
Những kỷ niệm mối tình đầu ngày ấy
Nhưng tất cả vẫn còn nguyên vẹn đấy
Anh giữ trong lòng đã mấy chục… tháng Ba
Tháng Ba này mái tóc nhuộm sương sa
Đời đã trải bao thăng trầm mưa nắng
Đã nếm đủ những ngọt ngào cay đắng
Nhưng chưa bao giờ vơi nỗi nhớ tháng Ba
Tháng Ba về cây gạo nở đầy hoa
Dưới gốc cây, ngày chúng mình hò hẹn
Nhìn hoa nở thấy lòng mình nghèn nghẹn
Hoa gạo rực trời mà em ở nơi đâu?
05/3/2022
Nhớ một người
Nhớ một người từ sáng sớm tinh mơ
Đến tận khuya năm canh còn thao thức
Con tim cứ rung lên trong lồng ngực
Bảo ngủ mà nó có ngủ cho đâu
Hình bóng “người dưng” cứ thấp thoáng trong đầu
Với nụ cười trên môi hồng rạng rỡ
Khuôn mặt dịu dàng đoan trang như hoa nở
Ánh mắt hiền như hai giọt sương mai
Ngoại tứ tuần nhưng xuân sắc chưa phai
Vẫn mặn mà, ngát hương đồng gió nội
Mái tóc bồng bềnh bay theo làn gió thổi
Tà áo dài duyên dáng thướt tha
Tôi yêu người nhưng người ở rất xa
Cách trở núi sông đường xa vời vợi
Tôi biết người vẫn chờ vẫn đợi
Vẫn một lòng chung thủy sắt son
Nhớ thương nhiều con tim cũng héo hon
Chiều hoàng hôn một mình tôi lẻ bóng
Gửi yêu thương vào muôn ngàn con sóng
Biển quê tôi để mang đến cho người
Tôi chỉ mong được nhìn thấy nụ cười
Của một người tôi hết lòng thương nhớ
Dù xa xôi hai phương trời cách trở
Nhưng dáng hình luôn trong trái tim tôi.
09/11/2021
Nói với em
Đến bao giờ em về thăm quê biển
Cho anh về thăm với có được không?
Biển Quảng Bình ôm bãi cát mênh mông
Hàng phi lao hát rì rào trong gió
Những đêm hè ánh trăng vàng sáng tỏ
Sóng dịu hiền hôn bờ cát đắm say
Chiều hoàng hôn nắng dần tắt mỗi ngày
Từng đoàn thuyền gọi nhau về cập bến
Biển quê em bao thiết tha trìu mến
Mơ ước một lần anh được về thăm
Để nhớ về những ký ức xa xăm
Hình mẹ Suốt… nắng trưa… cồn cát trắng
Còn trong anh tiếng mẹ nghe văng vẳng
Không sợ gì “Sóng gió với tàu bay”…
Anh muốn cùng em, về thăm biển chiều nay
Ngồi ngắm biển khi chúng mình đã lớn
Nhìn con sóng nối đuôi nhau đùa giỡn
Xem lòng mình có khác lúc tuổi thơ
Anh muốn cùng em ghi lại những mộng mơ
Bên biển cả mặn mòi đầy nắng gió
Biển chiều nay có tình em trong đó
Hòa con sóng dạt dào, rung động trái tim anh.
04/12/2021
Xuân phương Nam
Trời phương Nam mùa xuân đến sớm
Mai đã nở rồi khoe sắc vàng tươi
Miền Bắc quê anh đang rét đến tê người
Nên cành đào nụ còn đang lấm tấm
Sớm hôm nay sương trên cành ướt đẫm
Gió lạnh về lá vàng rụng tả tơi
Cuối đông rồi lòng cảm thấy chơi vơi
Đông sắp qua một mùa xuân lại tới
Hàng cây bên đường đang chờ thay áo mới
xuân sắp về cuộc sống hối hả hơn
Anh thấy lòng trống trải cô đơn
Nhìn mái đầu thấy bạc thêm một ít
Vẫn trong tim một tình yêu da diết
Bao năm rồi không một chút nhạt phai
Nỗi niềm riêng theo tháng rộng năm dài
Khi xuân về càng đậm đà tha thiết
Thời khắc này em yêu ơi có biết
Kỷ niệm ngày nào còn nguyên vẹn trong anh.
30/12/2021
Va len tin buồn
Va len tin là ngày của tình yêu
Cảm xúc dâng trào biết bao điều muốn nói
Xuân đến rồi nụ hoa hồng tươi rói
Em xa rồi anh biết tặng cho ai
Mình yêu nhau bao tháng rộng năm dài
Va len tin về càng ngập tràn thương nhớ
Sáng xuân nay vườn nhà hoa đua nở
Ong bướm dập dìu tình tự từng đôi
Anh thấy lòng trống trải chơi vơi
Em ở xa như thiếu đi một nửa
Lời yêu thương anh nói cùng ai nữa
Nhìn hoa đào không thấy đẹp như xưa
Xuân đã về trời lất phất hạt mưa
Mưa giăng giăng làm dài thêm nỗi nhớ
Mùa xuân về làm ấm từng hơi thở
Vắng em rồi, lòng vẫn thấy lạnh tanh
Hàng cây bên đường đã nhú chồi xanh
Vạn vật sinh sôi đón chào xuân mới
Em yêu ơi hẹn mùa valentine tới
Valentine này mình tạm phải xa nhau
Tình chúng mình thì mãi mãi trước sau
Dù xa cách không bao giờ phai nhạt
Tặng em đóa hồng, tỏa hương thơm ngào ngạt
Em hãy coi là trong đó có tình anh.
14/2/2022
Nhớ tháng Năm
Tháng Năm về bao kỷ niệm thân thương
Thời áo trắng còn trong tim tất cả
Ngày ra trường, mình mỗi người một ngả
Mấy chục năm rồi trở lại vẫn bâng khuâng
Nhìn phượng hồng bao cảm xúc trào dâng
Tiếng ve kêu nghe trong lòng xao xuyến
Buổi học cuối cùng sao mà lưu luyến
Không nói thành lời nước mắt dưng dưng
Muốn nói điều chi mà sao cứ ngập ngừng
Dưới tán phượng dùng dằng không muốn bước
Rồi vội vã trao nhau lời hẹn ước
Nắng sân trường soi bóng lúc ban trưa
Nghe rì rào như những hạt mưa
Cánh phượng rơi rắc đầy trên ghế đá
Cây phượng già đã bao mùa thay lá
Tên chúng mình anh khắc ở thân cây
Bao năm rồi nay vẫn còn đây
Ngày trở lại thấy nhớ em khôn xiết
Ở nơi nào em yêu ơi có biết?
Bên gốc phượng ngày nào, nay chỉ có mình anh…
03/5/2022
Vầng trăng sẻ nửa!
Vầng trăng ai sẻ làm đôi
Nửa thì miền biển nửa thì cao nguyên
Trăng ơi có hiểu nỗi niềm
Của ta không đấy mà sao không tròn
Bao ngày thương nhớ mỏi mòn
Tim hồng héo hắt mong chờ người xa
Trăng bao nhiêu tuổi chưa già
Tình ta vẫn cứ đậm đà thủy chung
Ngân Hà vẫn chảy không ngừng
Sao hôm thức trắng đợi hoài sao mai
Thức lâu mới thấy đêm dài
Nhìn vầng trăng khuyết mà lòng nhớ ai
Vầng trăng ai sẻ làm hai
Để cho một nửa chơi vơi giữa đời…
17/01/2022
Thơ tình tặng em!
Bài thơ tình anh viết tặng riêng em
Có gió mùa thu nắng vàng rực rỡ
Có tình yêu nỗi buồn và thương nhớ
Thu đến rồi mà em ở nơi đâu?
Tháng bẩy về trời lác đác mưa ngâu
Làm anh nhớ sự tích cầu ô thước…
Bao kỷ niệm của mùa thu năm trước
Mình bên nhau, nay em đã xa rồi
Mùa thu này mỗi đứa một nơi
Nỗi nhớ thương vơi đầy theo ngày tháng
Chiều hoàng hôn mây trời trôi bảng lảng
Cánh én ngang trời chấp chới chao nghiêng
Mùa thu về lòng nặng nỗi niềm riêng
Tâm sự này biết ngỏ cùng ai nhỉ
Chiều thu buồn với bao điều suy nghĩ …
Nhớ thương nhiều anh gửi cả vào thơ.
27/8/2021
Hẹn em!
Anh chưa vào thăm mảnh đất cao nguyên
Không phải là tình chúng mình phai nhạt
Bởi dịp này công việc đang rất mệt
Việc cơ quan… rồi dịch bệnh lan tràn
Anh chưa vào miền đất đỏ ba zan
Chiều cao nguyên luôn ngập tràn nắng gió
Ở nơi ấy có người em gái nhỏ
Vẫn đêm ngày chờ đợi ngóng trông
Cao nguyên buồn nỗi nhớ mênh mông
Mây trắng bồng bềnh đùa vui cùng nắng gió
Dãy cà phê đã vào mùa chín đỏ
Tiếng chiêng cồng rộn rã lúc trăng lên
Ở nơi này nỗi nhớ cứ dài thêm
Đêm về khuya nỗi niềm càng da diết
Tiếng côn trùng gọi bầy nghe tha thiết
Heo may về xào xạc lá vàng rơi
Ngày tiếp ngày thời gian vẫn cứ trôi
Để lại trong anh biết bao điều trăn trở
Cả tình yêu nỗi buồn và thương nhớ
Xa cách mà chưa một phút nguôi ngoai
Kỷ niệm ngày nào đâu dễ nhạt phai
Vẫn còn đó trong tim mình tất cả
Hẹn mùa xuân đất trời đầy hoa lá
Anh sẽ vào thăm mảnh đất cao nguyên.
25/11/2021
Có một người!
Có một người tôi muốn được ở bên
Được gọi tên khi lòng mình thấy nhớ
Muốn lắng nghe từng nụ cười hơi thở
Muốn quan tâm giữa cuộc sống bộn bề
Có một người trong tất cả đam mê
Tôi luôn mong suốt cuộc đời chung bước
Muốn được ôm người lúc yếu mềm bật khóc
Được dỗ dành chiều chuộng chở che
Có một người tôi muốn kể cho nghe
Muốn sẻ chia những điều dù nhỏ nhất
Khi giọt nắng cuối chiều vừa vụt tắt
Muốn cùng người chung mộng những yêu thương
Có một người tôi muốn gọi người thương
Tay trong tay trên cung đường hạnh phúc
Có một người đêm từng đêm thao thức
Cứ gọi thầm… vì tôi rất yêu em
28/10/2021
Tặng chị em phụ nữ
Thế giới này rồi sẽ ra sao
Nếu không có những bóng hồng xinh đẹp
Không gian này sẽ trở nên chật hẹp
Cuộc sống này sẽ buồn tẻ biết bao nhiêu
Và còn đâu có những buổi chiều
Thả nỗi nhớ vào hoàng hôn tím ngắt
Tìm đâu ra những nụ cười ánh mắt
Để ấm lòng trong những buổi chiều đông
Sẽ không còn những chờ đợi ngóng trông
Nhưng nụ hôn mặn nồng say đắm
Còn đâu nữa những tình yêu đằm thắm
Hơi thở nào sưởi ấm những đêm đông
Cuộc đời này sẽ chỉ có bão giông
Những phong ba và mùa đông lạnh giá
Cuộc sống này sẽ cằn khô như sỏi đá
Mái nhà nào còn tiếng hát trẻ thơ
Cuộc sống này cũng sẽ hết mộng mơ
Ánh trăng rằm chắc không còn đẹp nữa
Mùa thu về không nồng nàn hoa Sữa
Thiếu chị em cuộc sống sẽ thế nào
Phái “mày râu” vẫn trân trọng biết bao
Những bóng hồng, cuộc đời không thể thiếu
Từ đáy lòng chúng tôi luôn thấu hiểu
Một “nửa này” quan trọng biết bao nhiêu.
18/10/2021
Vĩnh biệt nhạc sĩ Phú Quang
Phú Quang ơi! Anh ra đi giữa mùa đông lạnh giá
Cây Bàng già thương nhớ lá đỏ hoe
Cây hoàng lan ủ rũ đứng bên hè
Mùi hoa sữa cũng không nồng nàn nữa
Heo may về lá vàng rơi trước cửa
Thương nhớ nhiều trời sầm sập đổ mưa
Hà Nội buồn thương tiếc tiễn đưa
Người nhạc sĩ về với lòng đất mẹ
Phú Quang ơi! Suốt một thời trai trẻ
Đã lang thang trên mọi phố phường
Anh đã đi khắp mọi nẻo đường
Để lại cho đời những bài ca bất hủ
Hà Nội nhớ anh đêm nay buồn không ngủ
Tiếng dương cầm vẫn vang vọng lòng ta
Mà bây giờ anh đã đi xa
Còn đâu nữa “người nhạc sĩ lang thang hoài trên phố”
Chiều Hồ Tây… và trên từng con phố cổ
Mùa đông này – đâu còn dấu chân anh.
13/12/2021
Thu về nhớ kỷ niệm xưa…
Đất trời đã chuyển vào thu
Phượng hồng tắt lửa cúc vàng đơm bông
Cải vàng nở rộ ven sông
Đầu làng hồ nước sen hồng nở hoa
Sáo diều bay bổng ngân nga
Xôn xao ngõ trúc trẻ thơ nô đùa
Xa xa thánh thót chuông chùa
Hoàng hôn buông xuống chiều thu êm đềm
Heo may se lạnh màn đêm
Trăng rằm soi bóng rặng tre đầu làng
Đường quê ngập ánh trăng vàng
Chiếc cầu tre nhỏ năm nào cùng anh
Mình ngồi dưới ánh trăng thanh
Sao trời in bóng dưới dòng sông xanh
Lục bình hoa tím mong manh
Lênh đênh dòng nước chân cầu nhẹ trôi
Thu về nỗi nhớ đầy vơi
Em ơi nơi ấy thu về hay chưa?
Em còn nhớ kỷ niệm xưa
Trên cầu năm ấy… ta ngồi ngắm trăng.
Có một mùa như thế
Có một mùa tôi vẫn gọi mùa thương
Mùa rực cháy sân trường màu phượng đỏ
Mùa chia tay với bao điều chưa ngỏ
Cánh phượng hồng ép trong vở mùa thi
Chẳng giận hờn mà vẫn phải chia ly
Tim thổn thức khi người đi kẻ ở
Mùa vô tình gợi về bao niềm nhớ
Từng đêm buồn nức nở tiếng lòng ai
Mùa nhạt nhòa lệ thấm ướt bờ vai
Ngày mai thôi chỉ còn là hoài niệm
Trang nhật ký còn đây màu mực tím
Mảng tường này rêu phủ kín một dòng tên
Gốc phượng già, hàng ghế đá lặng im
Chỉ còn lại tiếng ve sầu tiễn biệt
Mãi theo ta một nỗi buồn da diết
Nhớ thật nhiều nên tôi gọi mùa thương
Mùa yêu thương màu áo trắng sân trường
Tim đã yêu mà lời thương chưa ngỏ
Mãi trong ta một mùa như thế đó
Một mùa thương mùa nhớ tuổi học trò.
13/6/2021
Ước một điều
Nếu bây giờ cho tôi một điều ước
Tôi sẽ ước là thời gian sẽ ngừng trôi
Để cho em mãi mãi ở bên tôi
Em vẫn xinh như một thời áo trắng
Hè về rồi sân trường ngập nắng
Phượng đỏ rực trời như dòng máu trong tim
Kỷ niệm ngày xưa tưởng đã lãng quên
Nhìn phượng hồng lại ùa về trong ký ức
Hôm nay trở về thấy trong lòng rạo rực
Tiếng ve kêu nức nở tựa tiếng lòng
Nhớ em nhiều nên tôi vẫn thầm mong
Gặp lại em trên sân trường ngập nắng
Mấy chục năm rồi, cách xa nhau đằng đẵng
Chưa phút giây nào quên kỷ niệm xưa
Hoa Phượng rơi đầy lối nhỏ chiều mưa
Hàng ghế đá bụi thời gian đã phủ
Cây phượng già đã thay bao lớp vỏ
Anh khắc tên mình ngày đó ở thân cây
Hôm nay trở về cây vẫn còn đây
Nhưng vắng em, chỉ tiếng ve nức nở
Nhìn cánh phượng rơi
ngập tràn thương nhớ
Phượng đỏ rực trời mà em ở nơi đâu?
18/5/2021
Thương em
Anh biết là em vẫn đợi vẫn mong
Đêm từng đêm lệ tràn mi thao thức
Tin chiến thắng lòng người vui rạo rực
Đất nước tưng bừng cờ giải phóng tung bay
Anh xa em đã hơn chục năm nay
Để lên đường giữ gìn đất nước
Ngày hôm nay sạch bóng quân xâm lược
Đất nước tưng bừng vang khúc Khải hoàn ca
Anh không về và mãi mãi đi xa
Một mình em nỗi nhớ thương khắc khoải
Thương em lắm tuổi còn xuân đã phải
Duyên phận lỡ làng lẻ gối đơn chăn
Anh nằm lại nơi rừng núi xa xăm
Cùng đồng đội cũng vui ngày chiến thắng
Trời Sài Gòn tháng Tư về ngập nắng
Cờ Đỏ rợp trời ngày hội của non sông
Nơi quê nhà em mỏi mắt ngóng trông
Đợi chờ anh bằng tình yêu son sắt
Anh không về con tim buồn héo hắt
Lỡ hẹn em rồi, chưa trọn nghĩa phu thê
Thương em nhiều khuya sớm một vùng quê
Khi bão giông bờ vai nào che chở
Đêm năm canh nghe tiếng lòng nức nở
Nơi xa này anh hiểu thấu tình em…
29/4/2022
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang