Chùm thơ 999 bài thơ tình – Phạm Thị Tuyết (Nghệ An)

19/08/22 – 02:08

Tác giả Phạm Thị Tuyết

Em vẫn nhớ

Em vẫn nhớ kỷ niệm xưa êm ả
Hai đứa mình cũng từng đã yêu nhau
Chiều mùa thu trong sắc nắng muôn màu
Tay trong tay ta cùng nhau dạo gót

Những lời yêu nồng nàn và dịu ngọt
Bàn tay anh ấm áp nắm tay em
Buổi ban đầu bỡ ngỡ đến thân quen
Vắng anh rồi tự nhiên lòng thấy nhớ

Có phải chăng mình có duyên không nợ
Nên chia ly một người ở, người đi
Bao nhiều năm kỷ niệm mãi ôm ghì
Mùa thu về gợi lên bao ký ước

Anh biết không bởi dòng đời xuôi ngược
Chuyện tình ta như chức nữ ngưu lang
Sau một năm lại trở xuống nhân gian
Để ôn lại chuyện tình xưa dang dở.

Lễ Vu Lan

Lễ vu lan sắp đến rồi đó ạ
Trong lòng con sao cảm thấy xốn xang
Ơn cha mẹ suốt đời con nặng mang
Mà bây giờ không thể nào trả được

Nếu có thể cho con xin điều ước
Kiếp sau con có quay lại làm người
Vẫn muốn làm con của mẹ, mẹ ơi
Công ơi ấy như biển trời lai láng

Thương cha mẹ chẳng kể ngày kể tháng
Lo cho con được ăn học nên người
Vu lan về con cầm bó hoa tươi
Đặt lên mộ của song thân đây ạ

Mẹ biết không con nhớ mẹ nhiều quá
Con thầm mong gặp mẹ ở trong mơ
Từ ngày mẹ. Cha khuất núi tới giờ
Trong lòng con bỗng trở nên trống vắng.

Ảnh minh hoạ internet

Mùa hoa sim

Em vẫn nhớ mãi mùa hè năm ấy
Anh dắt em vào đến tận đồi sim
Một mùa hoa đang nở rộ im lìm
Màu sắc tím đẹp lung linh trong nắng

Dưới thác đổ mặt hồ như phẳng lặng
Từng đàn chim tung cánh bay về đâu
Ngồi bên nhau tâm sự một hồi lâu
Khi trở về trời đã vừa chập choạng

Chia tay rồi biền biệt bao ngày tháng
Để mình em cứ vò võ ngóng trông
Đã đến duyên nên em phải lấy chồng
Sáo sang sông vẫn còn thương bến cũ

Có nhiều khi trong lòng em tự nhủ
Sẽ quên đi bao kỷ niệm năm nào
Nhưng thực lòng cũng không hiểu tại sao
Càng muốn quên em lại càng thấy nhớ

Nhìn hoa sim đang rộn ràng đua nở
Sao tự nhiên thấy chơi vơi trong lòng
Chẳng còn gì để mà nhớ, mà mong
Kỷ niệm xưa, giờ chỉ là ký ức.

Chiều mùa thu

Chiều mùa thu nắng trải vàng con phố
Ta bên nhau ôn lại chuyện ngày xưa
Tuổi học sinh biết nói sao cho vừa
Dù yêu nhau ngại ngùng không dám nói

Để bây giờ còn gì mà mong mỏi
Chút dư âm nông nổi của một thời
Ra trường rồi lại lưu luyến không nguôi
Lại mong muốn được thi thoảng gặp mặt

Bởi mưu sình mà mình đành chia cắt
Nhưng tình bạn ta vẫn luôn tồn tại
Chiều hôm qua tình cờ mình gặp lại
Giữa mùa thu nơi phố xá đông người

Ta nhìn nhau hai đứa nhoẻn miệng cười
Vẫn vô tư như thời mình còn trẻ
Thầm ước mơ quay lại hồi còn bé
Được vui chơi không phải lo nghĩ gì

Mong chúng mình không có cuộc chia ly
Phải ngăn cách cảnh kẻ đi người ở
Bao nhiêu năm vẫn khắc sâu nổi nhớ
Nhớ bạn bè và nhớ cả thầy cô.

Mãi mãi một tình yêu

Em mãi mãi chỉ có một tình yêu
Chắc có lẽ là điều ai cũng biết
Đã yêu nhau đâu nghĩ gì hơn thiệt
Chỉ mong sao được hạnh phúc bền lâu

Anh mới đúng là một mối tình đầu
Đến bây giờ cũng chính là tình cuối
Đã yêu anh em không hề tiếc nuối
Mong cho mình luôn sống vui vẻ hơn

Chẳng hiểu sao anh lại giận với hờn
Lại không vui khi nhắc tên người đó
Họ chỉ là bạn của em hồi nhỏ
Tuổi mười lăm em đã biết gì yêu

Bạn của em thực tế rất là nhiều
Không có ai bằng anh đâu anh ạ
Đừng vì vậy mà nghi ngờ đó nhá
Để hàng xóm nghe được sẽ cười chê

Có thương anh mới chấp nhận theo về
Nghĩa phu thê vẫn mặn mà như trước
Nói thật ra và mong anh hiểu được
Suốt đời này chỉ có mình anh thôi.

Hương quê

Xa lâu ngày lòng vẫn nhớ hương quê
Quên sao được món canh cua nấu khế
Trưa buổi rồi ra cổng ngồi đón mệ
Kẹo cứ đơ ăn vừa ngọt vừa giòn

Quà bánh lạ cha luôn để cho con
Tấm khăn ấm chị nhường phần em đã
Tình yêu thương gia đình là cao cả
Dù đi đâu vẫn đọng lại trong lòng

Đã nhiều lần mẹ ra ngõ ngóng trông
Đứa con xa chưa về quê ăn tết
Cha mẹ đi thế là mình mất hết
Có nữa đâu những giây phút sum vầy

Đến hôm nay con lại trở về đây
Ngôi nhà cũ nhưng người không còn nữa
Trong lòng con bao nỗi buồn chan chứa
Nhớ gia đình, nhớ cả những người thân.

Phạm Thị Tuyết

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: