18/02/22 – 09:02
Mẹ yêu
Sinh con khó nhọc bởi mẹ yêu
Vất vả gian nan cuộc sống liều
Số nghiệp an bài thời ấn định
Nhưng mà mẹ vẫn rất cao siêu
Yêu thương bảo vệ bình an nhớ
Vẻ đẹp chắc chắn thẩm mĩ miều
Hạnh phúc sum vầy tình cảm đến
Gia đình tổ ấm quyết thành chiêu.
Mẹ ơi
Tiếng gọi tình thương nỗi nhớ yêu
Con tim cảm xúc sáng trưa chiều
Gia đình tổ ấm hình dáng mẹ
Hạnh phúc tràn đầy lãng mạn phiêu
Thế thế thời thời nay đã đổi
Cho nên vất vả khó bao điều
Yêu thương gắn kết từng đêm nhớ
Cuộc sống cân bằng chẳng dám xiêu.
Người mẹ
Những người mẹ thương yêu lo lắng
Ngay từ đầu mang nặng đẻ đau
Thương con phép tính nhiệm màu
Chở che bảo vệ chiều sâu chiều dài
Mẹ luôn phải dựng xây cuộc sống
Với con đường dài rộng gian nan
Tình yêu thắm thiết ngập tràn
Gia đình hạnh phúc người thân sum vầy
Khó khăn vất vả thay đổi mới
Theo dòng đời gấp vội khẩn trương
Một người phụ nữ bình thường
Cho nên cần phải yêu thương mẹ mình
Một tổ ấm đẹp xinh thống nhất
Tuy nhà nghèo đất chật đông con
Mưu sinh chịu đựng mỏi mòn
Dầm mưa dãi nắng đường trơn kiếm tiền
Mẹ như một cô tiên trần thế
Chưa bao giờ mặc kệ người thân
Quan tâm chăm sóc xa gần
Giữ gìn đầm ấm bình an cả nhà.
Nỗi nhớ mẹ
Mẹ là ánh sáng chở che
Thương yêu bảo vệ lời thề năm xưa
Rõ ràng dứt khoát không thừa
Gian nan vất vả nắng mưa kiếm tiền
Đến ngày bàn họp chợ phiên
Cho con sự sống uy quyền nhất ngôi
Thật thà khiêm tốn bầu trời
Yêu thương trọn vẹn người ơi đón mừng
Đây là câu chuyện riêng chung
Bởi vì người mẹ anh hùng chúng ta
Hi sinh thầm lặng đến già
Vượt lên tất cả gần xa đủ đầy
Mặc dù còn phải dựng xây
Gia đình đoàn kết sum vầy hàn huyên
Mẹ như cô giáo dịu hiền
Chăm lo cuộc sống bình yên cả nhà
Đất trời rộng lớn bao la
Khó khăn áp lực ngọc ngà thiện lương
Niềm vui phấn khởi con đường
Đông con nhiều cháu yêu thương hài hòa.
Hình dáng mẹ
Tình yêu thắm thiết con nhớ mẹ
Dạt dào vui tươi trẻ xưa nay
Một hình dáng mẹ dân cày
Chở che bảo vệ mang thai giữ gìn
Cảm ơn mẹ cầu xin trời đất
Con đường dài rộng thật khó khăn
Gian nan vất vả nhọc nhằn
Vượt qua thử thách thở than vô cùng
Nhớ thương mẹ còng lưng gánh vác
Tuy nhà nghèo mộc mạc sắt son
Lo toan cuộc sống mỏi mòn
Vẫn phải đi chợ đường trơn kiếm tiền
Mẹ như một cô tiên thế kỷ
Yêu thương con thùy mị dịu dàng
Đông vui tổ ấm giàu sang
Thế thời thời thế cân bằng bằng cân
Cuối cùng hạnh phúc tràn ngập đến
Bởi gia đình trọn vẹn người thân
Các con các cháu xa gần
Trưởng thành khỏe mạnh bình an mọi người.
Đinh Văn Hiệp
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang