Chùm thơ “Dáng Mẹ” – Tác giả LÊ HOÀNG PHƯƠNG (TP Hồ Chí Minh)

26/01/22 – 02:01

 

Tác giả Lê Hoàng Phương

Lặng lẽ thân cò

Dường như trời đã sang đông
Phương xa nhớ mẹ thấy lòng tái tê
Một mình mẹ ở chốn quê
Áo tơi chân đất nón mê ra đồng

Mưa nguồn nước đã vượt sông
Từng cơn trắng xóa mênh mông quê nhà
Thân cò lặn lội đồng xa
Sợ con vất vả phận già tự lo

Liêu xiêu dáng mẹ gầy gò
Lẫn trong giá lạnh giăng mờ mưa tuôn
Thanh âm rả rích giọt buồn
Xót xa… đời mẹ thanh xuân úa tàn

Đi qua năm tháng gian nan
Đeo mang hai chữ “cơ hàn” mãi thôi
Thân cò cơ cực mẹ ơi
Thấm câu “nước mắt chảy xuôi” chạnh lòng

Mẹ ơi… tình mẹ mênh mông
Con nguyện ghi khắc trong lòng chẳng vơi
Chiều nay đông đã sang rồi
Lại thương nhớ mẹ lẻ loi quê nhà

“Giếng khơi” quê mẹ

Về làng… ngang lối “giếng khơi”
Tự dưng lại nhớ cái thời trẻ trâu
Đứng bên thành giếng thả gầu
Lắc dây qua lại ngẩng đầu kéo lên

Xoa đầu thỏ thẻ mẹ khen
Cái thằng nhỏ thế đã nên việc rồi
Tôi nghe thỏa chí mỉm cười
Mẹ bảo nhớ gắng nên người nhé con

Nhớ thời mẹ tuổi còn son
“Giếng khơi” mẹ gánh áo sờn cả vai
Chân đi bước ngắn bước dài
Tháng năm kẻo kẹt cũng phai xuân hồng

Giếng quê vị ngọt thanh… trong
Tựa như tình mẹ trải lòng cho ta
Ngọt ngào hương vị quê nhà
Một thời gắn bó thiết tha… nặng lòng

Nay về dạo bước đầu thôn
Giếng khơi kỷ niệm vẫn còn ở đây
Đâu còn dáng mẹ hao gầy
Thuở xưa mẹ vẫn mỗi ngày ghé qua

Ngọt thanh nước giếng quê nhà
Ngày xưa nhớ ít… giờ xa nhớ nhiều…

 Ký ức

Đi tìm ký ức ngày xưa
Mùi hương lan tỏa sắn khoai ấm lòng
Một thời khốn khó nhà nông
Nuôi con bằng cả tấm lòng… mẹ ơi

Lửa rơm cạnh bếp mẹ ngồi
Khói hun hút khói một đời lấm lem
Bụi rơi trắng tựa sương đêm
Điểm trên tóc mẹ… bên thềm xuân qua

Mồ hôi từng giọt mặn… nhòa
Lăn trên vầng trán… mẹ già mắt cay
Bôn ba những tháng năm dài
Mẹ ơi nhớ mãi những ngày không cơm

Sắn, khoai hương quyện khói rơm
Cũng cho con đủ lớn khôn mỗi ngày
Bập bùng bếp lửa khói cay
Trong con dáng mẹ hao gầy vẹn nguyên

Còn đâu thơ ấu mà tìm
Có chăng ký ức nỗi niềm ngày xưa
Giờ ngồi ăn củ sắn khoai
Nhớ thời cha mẹ nắng mưa nhọc nhằn…

                                                  Sài Gòn, 18/9/2021

Ảnh minh hoạ internet

Dáng mẹ… dáng quê

Cầu tre lắt lẻo qua sông
Dáng mẹ in bóng theo dòng nước trôi
Nắng chiều nhuộm sắc vàng rơi
Hoàng hôn thơ mộng góc trời bình yên

Dáng quê… tựa dáng mẹ hiền
Chông chênh năm tháng nón nghiêng qua cầu
Nắng mưa sương gió dãi dầu
Đôi chân mẹ quyện bóng cầu lênh đênh

Ân tình của mẹ không tên
Rồi đem tặng hết… nỗi niềm nặng mang
Chắt chiu từng hạt giống vàng
Mở cho con lối thênh thang vào đời

Con đi mỗi bước thảnh thơi
Chân con ướt đẫm mồ hôi mẹ hiền
Bóng quê hay bóng mẹ nghiêng
Trong con khắc mãi nỗi niềm nhớ mong

Còn đây cầu bắt qua sông
Còn không dáng mẹ in dòng sông quê
Đầy vơi nhung nhớ tìm về
Còn chăng chiếc bóng cầu tre in dòng…

                                              Sài Gòn, 5/9/2021

Mùi hương của mẹ

Cái ngày mẹ thuở còn xuân
Tóc thơm hương bưởi bao lần cha mong
Thắm duyên se sợi tơ hồng
Mẹ thơm hương phấn… bằng lòng theo cha

Ruộng đồng ngày tháng bôn ba
Mẹ thơm hương vị phù sa Thu Bồn
Rồi ngày trở dạ sinh con
Mẹ cho hương vị sữa non ngọt bùi

Thuở con còn bé nằm nôi
Hương thơm từ mẹ qua lời ca dao
Ngày con chập chững bước đầu
Cơm nhai mẹ mớm ngọt ngào Mẹ ơi

Hương quê… hương mẹ một thời
Lẫn trong cay đắng một đời mẹ tôi
Đến khi con bước vào đời
Mùi hương của mẹ chẳng rời xa con

Mẹ giờ qua tuổi vàng son
Thân già mẹ quyện hương thơm thuốc thầy
Thuốc than mẹ sắc mỗi ngày
Mùi hương theo gió nhẹ bay khắp làng

Mẹ giờ đếm bước thời gian
Dáng liêu xiêu tựa khói lam chiều tà
Lặng nhìn chiếc bóng mẹ già
Mùi hương của mẹ mãi là hành trang

Chiều nay chiên trống ngân vang
Lẫn trong Hương Mẹ*… khói nhang lạnh lùng
Quỳ bên mẹ… mắt rưng rưng
Mùi hương của mẹ cuối cùng cũng xa.

                                                         16/5/2021

Nhớ mẹ tôi xưa

Con về thăm lại chốn quê
Không còn thấy Mẹ Nón Mê* ra đồng
Ruộng xưa mẹ đã cấy xong
Mẹ không còn phải lưng còng nắng mưa

Thăm đồng nhớ mẹ tôi xưa
Mạ non mẹ cấy sớm trưa tảo tần
Lạnh run cái rét nàng bân
Mưa phùn phủ ướt tấm thân hao gầy

Đời nghèo cơm trộn đắng cay
Thanh xuân của mẹ mỗi ngày trôi qua
Mẹ cho tôi tuổi ngọc ngà
Nên đời mẹ phải bôn ba sớm chiều

Giờ đây con nhớ mẹ nhiều
Ruộng xưa còn đó… nắng chiều vẫn thăm
Mà sao dáng mẹ biệt tăm
Mắt ơi cứ dõi xa xăm kiếm tìm

Nón Mê giờ cũng lặng im
Treo trên vách lá nỗi niềm nhớ nhung
Đời trôi sóng gió đi cùng
Giờ con đứng giữa khoảng không nhớ người.

                               Sài Gòn, 02/01/2021                                     

LÊ HOÀNG PHƯƠNG 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: