Chùm thơ “Dáng Mẹ” – Tác giả Nguyễn Duy Khương (Lâm Đồng)

08/02/22 – 03:02

 

Tác giả Nguyễn Duy Khương

Đâu Bóng 

Mẹ Hiền

Mẹ đi bóng ngã mây trời
Để con thương nhớ bóng đời,lời ru.
Mẹ đi nhẹ gót trời thu
Để con úp mặt sương mù lệ rơi.

Đêm dài trăng sáng nơi nơi
Như hình bóng mẹ dạo chơi bên thềm.
Lời ru mẹ hát êm đềm
Trong mơ con tưởng mẹ về ru con.

Mẹ đi bóng xế đầu non
Hoàng hôn phủ bóng gót mòn tìm đâu?
Một đời quần rách áo khâu
Bước cao bước thấp dãi dầu vì con.

Đời mẹ bóng cả lòng son
Cho con câu hát vở lòng đầu tiên.
Đời mẹ Ông Bụt,Cô Tiên
Ngàn thu tỏa bóng non thiêng mây trời!

Ca dao tình mẹ

Ngọt ngào câu hát ca dao
Lời ru của mẹ ngàn sau mãi còn.
Dẫu rằng năm tháng đá mòn
Lời ru một thuở vo tròn tuổi thơ.

Đời mẹ là một bài thơ
Dãi dầu sương gió bạc phơ mái đầu.
Đôi vai nặng gánh bí bầu
Đổi từng hạt gạo,muối,dầu nuôi con.

Để con gót đỏ như son
Đời mẹ đánh đổi hao mòn nặng vai.
Thân mẹ gầy yếu hình hài
Đôi chân xiu quẹo,đôi tay xương gầy.

Bây giờ mẹ đã hóa mây
Bóng mẹ thanh thản nhẹ bay giữa trời.
Đời con thiếu mẹ chơi vơi
Không gì bù đắp nổi trôi tháng ngày.

 

Ảnh minh hoạ internet

Tâm hương dâng mẹ

Về thăm quê mẹ chiều thu
Quê hương vang vọng lời ru năm nào.
Cháu con rất đổi tự hào
Cùng nhau kính viếng tượng đài Mẹ Thứ*

Sinh con nào tính riêng tư:
Chăm lo,nuôi dưỡng bao thu cậy nhờ?!
Chín con dâng hiến cho đời
Xông pha chống Mỹ,rạng ngời nước non.

Chín con hai cháu sắc son
Hy sinh vì nước,mẹ mòn mỏi mong.
Công cha,nghĩa mẹ đền ơn
Đất nước dựng tượng,hương thơm đất trời.

Quê hương đất Quảng bao đời
Biết bao liệt sĩ mọi thời hiến dâng.
Núi Thành cho đến Hải Vân
Quê hương trung dũng,nhân dân kiên cường.

Từ thôn quê đến phố phường
Thắm tươi máu đỏ nhuộm đường quê hương.
Thấm đầy ngọn cỏ,giọt sương
Biết bao nước mắt,máu xương phủ dày.

Tâm hương xin đốt nén này
Kính dâng Người Mẹ lòng đầy biết ơn.
Âm vang tổ quốc ngàn đời
Bao la tình mẹ rạng ngời nước non!

*Mẹ VN AH Nguyễn Thị Thứ quê Điện Thắng,Điện Bàn,
Quảng Nam đã có chín người con và hai người cháu
đã hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước

Bông hồng màu trắng

Vườn hồng sắc thắm nở quanh sân
Thơm ngát mùi hương gió nhẹ lâng.
Thấp thoáng đâu đây hình bóng mẹ
Mây chiều gợi nhớ nổi niềm mong.

Nuôi con tần tảo đời sương gió
Bước thấp bước cao nắng dãi dầu.
Tháng ngày mưa gió vui cày cấy
Nắng dọi lưng đau cũng an lòng.

Đó đây khắp nẻo mưu cuộc sống
Đong từng bát gạo với ngô khoai.
Chẳng quản nhọc nhằn đời sương gió
Ấm lòng con trẻ mới an vui.

Mỗi mùa Vu Lan nhớ mẹ ru
Mưa buồn tháng bảy thảm trời thu.
Vẳng tiếng chuông chùa lòng thương nhớ
Nhớ giọt sữa mẹ thuở còn thơ?

Bông hồng màu trắng thay hồng thắm
Hồng trắng màu tang nhuộm đời con.
Hạnh phúc những ai cài hồng đỏ
Trên đời con đó bóng mẹ cha!

Xuân về mẹ chờ mong con

Mẹ nhìn ra đầu ngỏ
Đôi mắt trông mờ tỏ.
Mây chiều trôi hững hờ
Gió thoảng xuân xa mờ.

Lặng nhìn hoa mai nở
Trong nắng vàng rực rỡ.
Mắt mẹ sâu thẩn thờ:
Sao con mãi chưa về?

Em mân mê cành lá
Bên ngỏ vắng sân nhà.
Mắt nhìn trông xa thẳm
Đang mong nhớ chờ anh!

Mùa xuân về khắp nẻo
Trong nắng vàng trong veo.
Muôn hoa đua sắc thắm
Hoa trái mát đất trời.

Mẹ bồi hồi mong đợi
Ngày Tết đón con về.
Một năm trời thương nhớ
Cách biệt mãi phương trời.

Nồi bánh vừa mới vớt
Mùi thơm còn nóng hổi.
Em và mẹ mong chờ
Sao anh mãi chưa về?!

NGUYỄN DUY KHƯƠNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: