Chùm thơ “Dáng Mẹ” – Tác giả Nguyễn Văn Cường (Ninh Bình)

26/01/22 – 08:01

 

Tác giả Nguyễn Văn Cường

Mừng tuổi mẹ

Hôm nay mừng tuổi mẹ tôi
Lòng con rạo rực bồi hồi mẹ ơi
Bốn tám tuổi ở trên đời
Chùm nhau, dây rốn tình đời vấn vương

Con đi trăm gió ngàn sương
Ấm lòng tình mẹ yêu thương dạt dào
Công Thầy, nghĩa mẹ lớn lao
Như vầng mây ấm, như hào thái dương

Mai đào nay đã tỏa hương
Anh em, làng xóm bốn phương tụ về
Mừng Thầy mẹ, đậm tình quê
Cháu con sung túc đề huề yên vui

Chúc mừng mẹ tuổi tám mươi
Nụ cười móm mém rạng ngời mẹ yêu
Dòng thư con gửi ngàn điều
Cầu mong Thầy mẹ, sớm chiều bên nhau.

Chiều quê                       

Lâu lắm rồi về thăm mẹ chiều nay
Đường xa vắng mưa cuối ngày nặng hạt
Tiếng gió rít, tiếng mưa hòa điệu nhạc
Nghe bồi hồi lòng dào dạt chiều quê

Con ở xa dịch bệnh ít được về
Lối xóm vắng cây bên hè lá đổ
Tiếng hò lơ vẳng buồn đưa trong gió
Dạ bồi hồi con thương nhớ mẹ ơi

Nhìn Rú Nhón cao vút tựa lưng trời
Đang đứng ngóng tiếng ru hời mẹ hát
Dòng sông Lam uốn bãi ngô xanh ngát
Đưa nước về dòng sữa mát mẹ yêu

Mưa tạnh hạt đàn cò trắng về chiều
Tiếng gọi bạn nỉ non chiều đông giá
Khói bếp ai chiều nay thơm mùi rạ
Nghe nao lòng thương nhớ quá quê ơi

Yêu quê hương từ sâu thẳm tim tôi
Nơi in dấu cả một đời cha mẹ
Nơi mảnh đất gió lào khô nứt nẻ
Nguyện khắc lòng yêu xứ Nghệ quê tôi.

Trở về tuổi thơ                              

Con muốn về với năm tháng tuổi thơ
Để được nghe tiếng ầu ơi của mẹ
Chiếc võng đu đưa, trưa hè nắng đổ
Ru giấc mơ con, mát rượi tâm hồn

Con muốn về với những kỷ niệm xưa
Để nghe tiếng sáo diều vi vu thổi
Đôi chân trần chạy rong ruổi triền đê
Khúc sông quê tấp nập đón thuyền về

Con muốn về bên mẹ yêu thương
Sau nhiều năm xa cách dặm trường
Nay tóc con đã phai sương điểm bạc
Ân tình quê vẫn đậm mãi trong tim.

Ảnh minh hoạ internet

Hè về

Bằng lăng tím nhuộm trưa hè
Ngân nga điệu nhạc tiếng ve gọi tình
Lá rơi giọt nắng lung linh
Vương lên vạt áo, tóc xinh cô trò

Hè về ru lại câu hò
Cây đa, bến nước, con đò năm xưa
Nhẹ nhàng cánh võng đong đưa
Ầu ơ.. tiếng mẹ giấc trưa say nồng

Hè về vàng những cánh đồng
Hương thơm lúa mới, trĩu bông vụ mùa
Thương người lam lũ nắng mưa
Tảo tần vất vả sớm trưa nhọc nhằn

Hè về vui hẳn khúc sông
Trẻ em tắm mát, câu còng, bắt cua
Thuyền buồm căng gió thoi đưa
Cá tôm đầy bến bán mua rộn ràng

Đi xa nhớ xóm, nhớ làng
Châu Nhân đất mẹ hẹn sang năm về.

 

Ký ức tuổi thơ                

Lâu lắm rồi mới có dịp thăm quê
Chân dạo bước trên triền đê quen thuộc
Tìm lại dấu chân tuổi thơ ngày trước
Đuổi cào cào, chơi cầu trượt dốc đê

Những kỷ niệm xưa chan chứa ùa về
Nhớ dòng Lam những trưa hè tắm mát
Khúc tình ca bến thuyền vui câu hát
Nhớ cánh đồng bát ngát lúa ven sông

Nhớ buổi trưa nơi xóm nhỏ Cầu Đông
Những đứa trẻ với trò chơi “Khiêu chiến”
Tranh thắng thua cãi nhau và thưa kiện
Chuyện một thời xao xuyến mãi khôn nguôi

Nhớ tuổi thơ mãi chơi bóng Bãi Đuồi
Trâu phá lúa để người ta đuổi bắt
Cha chưa đánh mẹ đã ghì ôm chặt
Con biết lỗi, đừng phạt con mẹ đau

Dẫu giờ đây con đã bạc mái đầu
Xa tổ ấm không được gần cha mẹ
Trong lòng mẹ con vẫn là đứa trẻ
Mỗi lần về bên cha mẹ kính yêu.

NGUYỄN VĂN CƯỜNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: