Chùm thơ “Dáng Mẹ” – Tác giả Nguyễn Xuân Cư (Hà Nội)

07/02/22 – 11:02

 

Tác giả NGUYỄN XUÂN CƯ

Chỉ thiếu mẹ

30 tết, người ta về với mẹ
Mẹ đâu rồi, mẹ của con ơi!
Cánh đào phai cứ thăm thẳm chơi vơi
Cố đợi mẹ cùng mùa xuân kịp đến…

Mẹ có linh thiêng về với con ngày tết
Để quây quần cùng con cháu đón xuân
Tết bây giờ đầy đủ muôn phần
Chỉ thiếu mẹ, phút giao thừa tĩnh lặng…
                              XN- trưa 30 tết Mậu Tuất, 2018

Con về đón mẹ

Con về đón mẹ chiều nay
Mưa xuân lắc rắc vương đầy lối xưa
Gió lùa ngọn nhãn đung đưa
Hình như mẹ mới chỉ vừa qua đây…

Quần mẹ xắn, lưng buộc dây
Tóc lơ thơ bạc vương đầy má khô
Gót chân nứt nẻ những bờ
Nuôi con, mẹ sống ngẩn ngơ tháng ngày…

Rét về phần phật gió bay
Ổ rơm mẹ lót những ngày cuối năm
Ủ ấm cho chỗ con nằm
Một manh chiếu đắp thay chăn cả đời…

Nhớ thương mẹ lắm mẹ ơi
Chúng con chẳng muốn xa rời quê hương
Ngõ mòn một nắng hai sương
Dấu chân mẹ bước còn vương chốn này…

Chiều đông ngọn gió lắt lay
Con về thăm mẹ trước ngày sang xuân
Đón mẹ về sống quây quần
Cùng con, cùng cháu ngày Xuân ngọt ngào…
                          XN – Ngày cuối năm Mậu Tuất 2018

Mẹ của tôi

Mẹ ngậm ngùi nhận báo tử của cha
Qua một đêm tóc mẹ ngàn sợi trắng
Cha đâu rồi chỉ còn khoảng vắng
Thân cò đằng đẵng nuôi con…

Rồi từng đêm mẹ vẫn mỏi mòn
Mắt đăm đăm nhìn về sâu thẳm
Rừng Trường Sơn ngày mưa ngày nắng
Chắc cha còn… mẹ gắng đợi cha về…

Suốt cuộc đời ngày tháng lê thê
Mẹ ngóng về gặp cha nơi ấy
Cây đa đầu làng ánh trăng run rẩy
Ngẩn ngơ đây cõi vĩnh hằng…?

Cuộc đời này nào có chút công bằng
Lũ quan tham sống hàng trăm tuổi
Cha chết thật rồi, mẹ tôi mòn mỏi
Nhọc nhằn, còm cõi cả đời…

Mẹ của tôi, mẹ Việt Nam ơi
Hết chiến tranh rồi mà mẹ còn khổ lắm
Nếu còn cha, đâu nhọc nhằn cay đắng
Bâng khuâng, nín lặng… khóc thầm…
                                          XN-12/7/2017

 

Ảnh minh hoạ internet

Tháng tư nhớ mẹ

Em hãy đừng buồn,
Khi anh yêu mẹ nhiều hơn
Bởi mẹ nuôi anh cả một đời khôn lớn
Cả một đời mẹ ăn ngô, ăn sắn
Vẫn dành cho anh toàn cơm gạo trắng ngần…

Mưa dầm tháng giêng thối cả móng chân
Vẫn mặc áo tơi âm thầm đi cấy
Cơn gió bấc về mẹ run lẩy bẩy
Vẫn ngược đường trơn chẳng chút tần ngần…

Nếu mẹ của tôi được sống lại một lần
Con xin trao cả cuộc đời này cho mẹ
Con chỉ mong sao mẹ luôn mạnh khoẻ
Hạnh phúc bên con mạnh mẽ suốt một đời…

Con đau lòng nhớ mẹ lắm mẹ ơi
Những ngày cuối cùng con không gần bên mẹ
Vì đời lính, vì ước mơ tuổi trẻ
Vì đất nước còn chiến tranh con không thể ở nhà…

Gần bốn mươi năm rồi từ ngày ấy mẹ xa
Tháng tư đau thương nhạt nhoà nước mắt
Con mất mẹ ruột đau như cắt
Lầm lũi tiến đưa mẹ về với đất
vĩnh hằng…

                                XN-4/2020

Mẹ về

Mẹ về trong giấc mơ con
Vẫn còn bỏm bẻm môi son nhai trầu
Nón mê che mỗi chỏm đầu
Một khúc sắn luộc, một xâu đa vừng…

Chân trần, thúng cắp ngang lưng
Một bơ tám lạng khắp vùng mẹ đi
Nhọc nhằn mẹ chẳng ngại gì
Lo con, lo mãi tới khi trưởng thành

Xót thương đời mẹ mong manh
Tuổi ba mươi đã chít vành khăn tang
Thân cò, lặn lội lang thang
Kiếm cua, kiếm tép ruộng làng nuôi con

Mẹ trông, mẹ ngóng mỏi mòn
Vầng trăng của mẹ đâu còn nơi xa..?
Gặp con hạnh phúc vỡ òa
Chút hơi thở cuối, mẹ xa con rồi…

Cuộc đời bươn trải muôn nơi
Quẩn quanh với những cuộc chơi trốn tìm
Ấy mà nợ mẹ con tim
Không lo trả kịp đắm chìm trong mơ…

Mẹ ơi, con ước bây giờ
Mãi làm cậu bé đứng chờ mẹ yêu
Được nhìn dáng mẹ liêu xiêu
Đi về, trong ráng nắng chiều… nơi quê…

                                    XN-29/4/2015

NGUYỄN XUÂN CƯ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: