Chùm thơ – Đậu Quốc Trường (Nhật Bản)

15/07/22 – 02:07

Tác giả Đậu Quốc Trường

Hoài niệm trường xưa

Tháng Năm lại đến à, kỷ niệm ơi!
Chắc trường xưa phượng đã rơi ngập lối
Trên ghế đá những câu chuyện kể vội
Đã lâu rồi chưa cơ hội về thăm.

Xa thầy cô, bạn bè đã bao năm
Kỉ niệm nay bỗng ùa về nhiều lắm
Ôi! Phượng già- một góc trời đỏ thắm
Cánh rụng nào đã nằm lại tóc em.

Mười năm rồi tóc thầy cũng bạc thêm
Mỗi mùa phượng đem hoài niệm ra đếm
Từng kỉ niệm đến thèm như muốn nếm
Ơn cô thầy chúng em thể nào quên.

Bạn bè nay mỗi người đi mỗi miền
Người xuôi lối trở ra cùng với biển
Người ở lại cao nguyên vì quyến luyến
Còn tôi lên tàu cập bến nước ngoài.

Nhưng kỉ niệm trường xưa vương vấn hoài
Hẹn ngày về mà lòng tôi khắc khoải
Tìm nỗi nhớ cùng tháng năm hoang hoải
Ôi! Phượng vĩ, thầy cô và bạn bè…

Xin cuộc đời cho ta một tiếng ve
Trong tâm hồn ta có thêm ngày trẻ
Để quay về dưới mái trường vui vẻ
Khi cuộc sống vô vàn những chuyến xe.

                          Ibaraki, 14/5/2022

Chuyện tháng Năm

Hãy kể anh nghe màu của bầu trời
Em nói trời của em có màu xanh
Tháng năm thức sớm ngoài cửa sổ
Hôn lên má giọt nắng màu thiên thanh

Em thấy màu xanh trong mắt anh
Nắng xanh, gió xanh,… xanh cả trời
Một chút đời em cũng xanh nốt
Tặng anh tuổi xanh của một đời.

Em hỏi trời của anh có màu gì
Anh nói trời của anh có màu đen
Anh nghe rõ em trong từng hơi thở
Đêm huyền diệu khi anh kéo khung rèm.

Ủa! Anh ơi!
Ta không chung bầu trời hả!
Lỡ mai này xa cách hai nơi
Hai người ở hai phương trời cách biệt
Sẽ nhận lấy nỗi nhớ đầy da diết

Nơi xa lạ lòng này ai biết được
Lối đi về sẽ chẳng một người thương.
Ngốc ạ! Thế giới là vô thường
Làm sao biết trước đổi thay cuộc đời

Sẽ có những ngày mưa giăng mây phủ lối
Sẽ có ngày bão tố cuồn cuộn trong tim
Trời sẽ không còn màu xanh nữa
Dù em có vất vả đi tìm.

Nên em cần một nửa màu còn lại
Một dấu phẩy để viết tiếp tương lai
Để tâm hồn nơi thuyền trăng lơ đãng
Nở nụ cười khi em thấy sao băng

Lắng nghe nốt trầm lấp lánh trời đêm
Và cho em những giấc mơ êm đềm
Anh cũng cần trời xanh để tỉnh giấc
Muốn cuộc sống bình yên nên đêm cần có em

Chính là ngày xanh cần có trời đêm
Giữa bản đàn muôn điệu cuộc sống
Ta cùng đến điểm giao thoa
Hoà tan vào nhau thành chân trời đỏ rực

Em có thấy háo hức và con tim có rạo rực
Như anh lúc này đang cảm thấy náo nức.

                               Ibaraki, 7/5/2022

 

Tháng Tư Đắk Nông

Đắk Nông mùa này đẹp lắm anh à!
Tháng Tư về, lá non ngoài cửa kính
Trước hiên nhà duyên tình đôi sẻ lạ
Mong anh về ngấn lệ em rung rinh.

Mãi còn đây kỷ niệm thuở chúng mình
Giữa trang sổ cánh phượng nào ép dở
Lời tỏ tình run lên trong hơi thở
Em thương anh chắp bút lại thành thơ.

Anh bên đó, có còn nở hoa mơ?
Em ở nhà, bướm muồng bay rợp nắng
Đờ-ray-sáp khói trắng anh bỏ lỡ
Mấy tháng Tư, bỡ ngỡ một ánh trăng.

Em chờ anh ngày qua ngày thầm lặng
Nước dưới cầu lẳng lặng bóng mình em
Một chút thôi, hơi ấm em rất thèm
Anh không về, tháng Tư thêm xa lạ.

Chùa Pháp Hoa bao lần em dâng hoa
Cả nghìn lần chỉ xin một câu nguyện
Trái tim anh không bao giờ hoá đá
Như em tin ý nguyện của cánh hoa.

Hồ Vịt xưa, nay đổi thành Thiên Nga
Đêm lấp lánh ánh đèn từng đôi trẻ
Anh thấy không vô thường vẫn lặng lẽ
Tháng Tư về rồi lặng lẽ đi qua

Đắk Nông mùa này đẹp lắm anh à!

                                  Ibaraki, 4/2022

Ảnh minh hoạ internet

Ái nộ…

Bầu trời xanh thẳm phải không em?
Nỗi nhớ mong manh nắng gửi thềm
Bươm bướm vờn xuân thật hỗn hào
Chút tình hào hứng cửa cài then.

Bao nhiêu tình ái đổi thời gian?
Đáo để thay cho bướm đại ngàn
Ái nộ nữ nhân nghịch gió biếc
Thèm chi chút khói chiều vương mang…

Trời xanh xanh thẳm mãi màu xanh
Thị nở nhớ thời bát cháo hành
Khóm chuối hoang vu tình ái đủ
Hoa súng gần bùn chẳng vướng tanh.

Ibaraki, 13/4/2022

Hẹn ở Ba mươi

Hơn Mười năm quen biết rồi em nhỉ?
Từ ngày hoa phượng vương trên mái tóc
Lá thư đầu viết vội trong tiết học
Thư gửi rồi lòng lại chờ bâng khuâng.

Nay đôi ta vẫn như trăng nửa vầng
Chốn biển người hai phần đời khác biệt
Nhưng kỉ niệm vẫn còn đây da diết
Sau tất cả hẹn gặp tuổi ba mươi.

Những đổ vỡ khiến môi tắt nụ cười
Mười năm qua anh nay đây mai đó
Mối tình đầu cũng đã tan thành gió
Nửa phần đời bắt đầu lại từ đây.

Chán lắm rồi cảnh đời như gió mây
Những cung đường bước đi trong đơn độc
Đêm kéo rèm đợi ánh mặt trời mọc
Mọi tâm tư chỉ biết thả vào thơ.

Anh biết em cũng chẳng còn ngây thơ
Những trầm bổng cuộc đời ta hiểu rõ
Bước đi qua đam mê của ngày đó
Nắm tay em trở lại trong tinh khôi.

Để nụ cười trở lại trên bờ môi
Để lá thư không còn phải viết vội
Để ta không đánh mất thêm cơ hội
Để trăng thề không còn nửa chơi vơi.

Yuki Ibaraki Japan, 04/4/2022

Đậu Quốc Trường

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: