Chùm thơ – Đậu Quốc Trường (Nhật Bản)

12/07/22 – 09:07

Tác giả Đậu Quốc Trường

Nỗi nhớ

Thuở ấy yêu em quá thật lòng
Bây giờ bất lực nhớ và mong
Xa em cả mấy đường bay ấy
Biết đến khi nào khỏi nhớ mong.            

9/6/2022

 

Đắk Mil

Ai ơi có đến Đắk Nông chơi
Nhớ ghé Đắk Mil dạo núi đồi
Xuống thả ao sâu cần cá đớp
Trèo ngang sườn dốc quả một đồi

Hạ về nức mũi sầu riêng chín
Lò sấy đông sang khói trắng trời
Mưa nắng quanh năm trời thuận gió
Bạn bè tứ xứ mời lại chơi.

                       Saitama Japan, 28/6/2022

Nói với em

Anh biết em mệt mỏi ở ngoài kia
Sự cô đơn khiến mắt kia rơi lệ
Khi cuộc sống xô bồ thành thường lệ
Em lặng lẽ tuyên thệ với bản thân.

Nơi thành phố Lào Cai mùa đỏ mận
Khắp núi rừng tháng sáu trĩu cành cây
Em hãy nhìn những thứ ở quanh đây
Những đồng lúa nương ngô này xanh mát

Đã từng trải qua cày bừa rách nát
Để Bắc Hà xanh ngát như hôm nay
Em hãy thử đi xuyên qua thành phố
Dù biết rằng thành phố này thân quen

Sẽ nhận ra thành phố đã quên em
Vì con đường bỗng nhiên em quên lối.
Nơi con hẻm những căn nhà chật chội
Em hãy nhìn đừng vội vàng bước qua

Em thấy không họ đặt những chậu hoa
Trên tam cấp căn nhà thêm sức sống
Dù đời họ chạy mãi như dòng sông.
Nếu em mệt hãy dừng bên quán nước

Máy tự động có bán vài niềm vui
Khi ấn nút lại chọn mua nỗi buồn
Uống nỗi buồn đỡ khát em lại vui.
Sau thành phố là màu xanh rừng núi

Ruộng bậc thang dẫn thẳng đến chân mây
Em tự do như những áng mây bay
Chỉ đôi lúc vì đắng cay kìm nén
Nên vô tình cảm xúc thiếu bình yên.

Rồi thời gian đủ lâu để em quên
Nhưng đừng khóc, anh không ôm em được
Nỗi buồn đó bên này anh bắt chước
Em vui chưa khi lòng xước cùng nhau.

Một người buồn để cả hai cùng đau
Hãy mạnh mẽ như tuyết trong sa mạc
Vì cuộc sống sẽ khiến ta chững chạc
Khi nhận ra mộc mạc của thiên nhiên
Không nói về màu nhiệm của hoa tuyết.

                         Iwatsuki Saitama, 22/6/2022

Ảnh minh hoạ internet

Nhớ…

Không có biển nơi đây
Nhưng lòng từng đợt sóng
Thổn thức cả đêm ngày
Khắc khoải nỗi nhớ mong.

Con suối chảy ra sông
Con sông đổ ra biển
Em cảm nhận được không
Tình anh đang chuyển biến.

Gom biển thành đại dương
Giữa đất trời vô thường
Tình anh cứ lớn mãi
Chất đầy trái tim em.

Trong nhịp điệu êm đềm
Lấy thời gian nhấm nháp
Anh luôn nghĩ về em
Nơi dòng đời ấm áp.

Nơi phương xa tít tắp
Chúc em được bình yên
Trái tim em vẹn nguyên
Đừng vì ai vỡ nát.

Chiều Nhật Bản nắng nhạt
Bên hàng thông gió hát
Khúc ca buồn phiêu lãng
Nỗi nhớ em vỡ nát.

Toyoharu Saitama, 20/6/2022

Có khi nào…

Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta may mắn gặp được nhau
Những chuyến xe nơi thành phố sắc màu
Ta chợt khẽ trao ánh mắt.

Có khi nào nỗi nhớ bỗng day dứt
Như khát ngọt mật tình yêu
Nơi con tim nhạt dần theo nắng chiều
Bỗng chợt yêu nhiều thật đó.

Có khi nào chúng ta là người đó
Một nửa kia, có khi nào?
Như định mệnh viết lên những ngôi sao
Bay ngang trời tạo điểm nhấn.

Có khi nào ta thêm một chút bận
Chút quan tâm bận vì nhau
Trong cuộc sống đôi khi thiếu sắc màu
Và chút niềm đau ẩn hiện.
Em, có khi nào… ta yêu nhau?

             Iwatsuki Saitama, 20/6/2022

Đậu Quốc Trường

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: