01/10/22 – 09:10
Những chiến binh thầm lặng
Dịch bệnh tràn gây nghịch cảnh tang thương
Quê hương đó, da vàng dòng máu đỏ
Trong bạo bệnh vẫn đồng cam cộng khổ
Vẫn tình người dẫu gian khó hy sinh
Tôi viết về những người lính kiên trinh
Trong bóng tối vẫn lung linh tỏa sáng
Blouse trắng trong đêm trường hoạn nạn
Vẫn ân cần, vẫn chan chứa yêu thương
Đồ bảo hộ mang ròng rã đêm sương
Giấc ngủ thiếu, chiếc khẩu trang thầm lặng
Mắt sâu hoắm, cả khoảng trời lắng đọng
Mang trên vai sứ mệnh trái tim hồng
Chảy trong người dòng máu nóng yêu thương
Trên mặt trận chiến trường không tiếng súng
Lằn sanh tử lòng chẳng hề nao núng
Bỏ quên mình cho đồng loại hồi sinh.
27/02/2022
Cỏ Ba Lá
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang