Chùm thơ dự in “Những bước chân thầm lặng 2” – Lê Xuân Thỏa

27/09/22 – 08:09

Thu Covid

Trời đã vào thu rồi hả em
Sao nghe tiếng lá rơi bên thềm
Không gian buồn bả mây mù khép
Covid ngập tràn nỗi buồn thêm

Thu nay khác cảnh thu xưa quá
Giản cách bao người cảnh buồn tênh
Bao giờ hết dịch Thu trở lại
Dạo cảnh thu chiều ngắm trăng lên.

                      Mùa thu Covid, 2021

Covid 19 & ký ức mùa hạ

Hạ sắp về đưa tiễn một mùa xuân
Sao Covid cứ hoành hành như ong vỡ
Cả châu Á, đến trời Âu than thở
Nỗi kinh hoàng, dịch Covid lây lan

Mùa xuân buồn… nên vội vã ra đi
Mong hạ về… để có gì thay đổi?
Dịch đấy ư… cô rô na… lắm tội
Áo trắng sân trường, trôi nỗi… tóc thôi bay

Hạ sắp về, mà đại dịch cứ lung lay
Đâu rồi cảnh
Nhặt cánh phượng rơi… cùng nhau ghi lưu bút
Biển rộn ràng… hè nào?… giờ mất hút…
Vì cô na, mà nhòa nhạt phút phượng hồng

Có còn không, tiếng đệm đàn, em hát…
Mùa tan trường lúc nắng hạ, ve sang?
Mái trường ơi! Mong đại dịch sớm tàn
Để trở lại ngày vàng bên trường, lớp.

                             Mùa đại dịch covid 19 – 2020

 

Lãng quên một mùa sưa…!

Trời đất giao mùa
Tháng Tư về
Mùa hoa sưa lại nở
Cánh vàng hoe, e thẹn, lối ven đường

Mỗi hè về, nhìn hoa nở… vấn vương
Nay lại đến, cánh vàng, khoe sắc thắm
Mỗi mùa sưa, Hương Trà quê, đẹp lắm
Lễ hội sưa vàng, vàng thắm, khúc sông xa

Nay vào mùa… sưa vàng chái… lối qua
Nhưng lặng bước… khúc sông tình đã chết
Cô rô na, đại dịch, nghe thấm mệt
Cảnh sưa buồn… đâu hết khách lãng du

Ngắm dòng sông… văng vắng… ngỡ mùa thu
Buồn man mác… nhớ nao lòng… mùa lễ hội
Bởi cô rô na… chứ sưa đâu có tội
Đang ngọt ngào… sao vội nói lời quên

Nhưng sưa ơi! Cả thế giới bồng bềnh
Dịch Covid… nên thôi, đành khép lại
Rồi mai đây, tháng ngày dài, dịch bại
Sưa với tình
Lại khai hội
một mùa sưa.
                                      

Ảnh minh hoạ internet

Mùa thu… Covid

Em ngồi cầm chiếc lá vàng
Bâng khuâng nỗi nhớ… ngỡ ngàng thu sang
Năm qua, thu đến… rộn ràng
Năm nay, thu đến… lan tràn Covid

Đà Nẵng, Quảng Nam… cách ly
Nơi nơi giãn cách, sầu bi bao người
Đâu rồi, Đà Nẵng thắm tươi
Quảng Nam phong tỏa… tình người phân ly

Thân thương chiến sĩ ngành y
Ngày đêm chống dịch, ngại gì hiểm nguy
Sao ác thế! Mày Cô vi?
Làm đời khắc khoải, sầu bi, ngậm ngùi

Giờ đâu còn những ngày vui
Vấn nạn Covid… chôn vùi nhân gian
Mọi người ơi! Chớ chủ quan
Khẩu trang, sát khuẩn… chứ đừng… chít tang cuộc đời

Chung tay chống dịch ai ơi!
Để đời rộn rã, thảnh thơi… những ngày
Trả lại thu… lá vàng bay
Vần thơ rét mướt… heo may thu về.

                Mùa thu, 2020

Giáp năm mẹ gặp dịch Covid

Vu Lan tháng Bảy đã về
Nhìn di ảnh mẹ, não nề lòng con
Mới đó… mà đã năm tròn
Mẹ về tiên cảnh… đâu còn mẹ xưa

Thu về, lác đác giọt mưa
Nhớ mẹ tần tảo, sớm trưa dãi dầu
Nhớ thời củi quế, gạo châu
Cơm ăn thiếu hụt, lấy đâu thanh nhàn

Nuôi con đâu quản gian nan
Thân cò gầy guộc, đò ngang sớm chiều
Mẹ ơi! Lắm đổi thương yêu
Ngày giáp năm mẹ gặp điều trái ngang

Dịch covid nó lây lan
Nơi nơi phong tỏa, bản làng cách ly
Mời khách… họ không dám đi
Con cháu giản cách, sầu bi, ngậm ngùi

Biết bao giờ… mới được nguôi
Trả hiếu ba, mẹ… bùi ngùi cháu, con
Hiếu, tình… con vẫn chưa tròn
Chén cơm, bát nước… linh hồn mẹ xưa

Hoa hồng trắng… cài tiếng mưa
Nấc nghẹn, thổn thức… hiếu chưa đủ đầy
Mẹ về với gió ngàn mây
Tâm nhang con nguyện thắp… từ đây với tháng ngày.

Lê Xuân Thoả

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: