23/09/22 – 04:09
Lãng du
Khi cuộc tình là một áng mây trôi
Anh là gió theo thời gian phiêu dạt
Màu định mệnh là gam màu sắc lạnh
Sỏi đá thầm trơ góc cạnh miên man
Tôi giơ tay muốn níu cõi nhân gian
Nhìn lại cuộc đời đâu là bé nhỏ
Anh vẫn mãi mãi là một cơn gió
Tay em này không buộc được gió đâu
Ngày lẫn đêm nguyện trong tiếng kinh cầu
Ai xa ngái giữa trăm ngàn lối rẽ
Chốn không người bàn tay luôn nắm khẽ
Lạc mất nhau trong da diết bồi hồi
Con sóng đuổi, bờ đã dạt sông đôi
Thuyền đã xa biết bao giờ trở lại
Mây níu gió, trời nhả làn khói nhạt
Chiều mênh mang, chiếc lá nhỏ rơi thềm
Trời đất rộng, chốn tình trường vẫn hẹp
Cánh chim trời đã xa tít mù sương
Anh là gió lãng du không định hướng
Bởi cuộc tình này như áng mây trôi.
Kiên Lương, 04/04/2022
Hãy về bên em
Hết dịch rồi về với em anh nhé
Chiều mùa hạ cơn mưa buồn xối xả
Trời trắng xóa, nặng hạt rơi tầm tả
Ngóng nơi xa, gửi thương nhớ đong đầy
Hết dịch rồi, anh hãy về nơi đây
Để nắng lên ve râm ran tiếng hát
Ngày đằng đẵng, mình buồn vì xa vắng
Có anh về, ấm áp lúc bên nhau
Hết dịch rồi, mình sẽ hết hanh hao
Những tiếng hát cùng tình yêu thắm lại
Em chờ anh như bao lần thương đợi
Hết dịch rồi, anh hãy đến cùng em
Hết dịch về niềm vui nhân nhiều thêm
Trời mưa Ngâu đã nối cầu Ô Thước
Suốt năm dài tình mình như Ngưu – Chức
Biền biệt xa nghe thương nhớ mỏi mòn
Về với em hạnh phúc được vun tròn
Dịch Covid chia đôi tình xa cách
Cảm ơn đời có vacxin phủ khắp
Để bên đời mình mãi mãi có nhau.
Kiên Lương, 01/04/2022
Đêm khuya lắng nghe
Đêm khuya lắng nghe
Ngoài sân rơi chiếc lá
Tiếng côn trùng kêu rỉ rả
Tiếng ri ri của con dế mèn
Lạc loài nơi đâu sao nghe buồn quá
Cơn giông đi qua
Rớt con gió mồ côi
Tiếng lào xào trên mái lá
Tiếng thở đêm phố vắng quạnh hiu
Cơn áp thấp nhiệt vẫn đang quay quắt.
Đêm tàn về sáng
Chốt canh ngã tư đường
Phố thị chìm trong giấc ngủ
Lộp bộp tiếng mưa rơi dội lại
Những dáng người co chụm dưới tán dù
Từng cơn gió gào
Tiếng va đập vào nhau
Một cơn lốc xoáy trên đường
Người chiến sĩ nép bên hiên lạnh
Cả phố thị vẫn say giấc ngủ ngon.
Kiên Giang, tháng 02/12/2022
Chiến công thầm lặng
Ngoài này, mưa rét triền miên
Nhớ anh nhớ lắm, khi riêng một mình
Ngày đêm ê kíp nhiệt tình
Chẩn trị chăm sóc tình hình bệnh nhân
Ngày đi em mãi phân vân
Dịch chưa khống chế, em gần mà xa
Con thơ cùng cha mẹ già
Anh còn công việc, tư gia bộn bề
Canh khuya vắng lặng đêm về
Giúp em thu vén, vỗ về yêu thương
“Yên tâm em hãy lên đường
Việc nước cố gánh, đừng vương việc nhà
Con mình đã có ông bà
Trong ngoài anh đảm như là vợ thôi.”
Yêu anh thì yêu lắm rồi
Yêu tình chồng vợ, đỏ vôi thắm trầu
Ngoài này, rét đậm thật lâu
Xuân đà trải lối, dịch đâu còn hoà
Bệnh viện dã chiến đêm ngày
Ngành y không nghỉ, trọn vai tuyến đầu
Về nhà chắc hẳn còn lâu
Chiếc áo bảo hộ dãi dầu thâu đêm
Thương con nước mắt, lệ hoen
Cha mẹ bóng xế, bên rèm nhớ anh
Mong Covid mau hết nhanh
Nhịp sống trọn vẹn, an lành mọi nơi
Nắng về rét cũng đã vơi
Góp công thầm lặng, chồng ơi có chồng.
Kiên Lương, 23/02/2022
Lời dặn
Chiếc áo blouse, chiếc áo tộc gia
Lời căn dặn của nội lúc đi xa
Con cháu truyền đời phải theo y đức
Tâm sáng trong lương y như mẫu từ
Đã bao lần cứu người từ cửa tử
Thức trắng đêm, tuyến đầu bùng dịch dữ
Trong áo bảo hộ, niềm tin gìn giữ
Với bệnh nhân vẫn chăm sóc ân cần
Hãy nhớ con ơi, lời ông căn dặn
Nghề nghiệp nào cũng vinh quang, cay đắng
Vững chuyên môn không ngừng cố gắng
Yêu con người như chính bản thân ta
Mỗi ngày cha, cô, các con vào ca
Áo blouse vẫn trắng màu thanh bạch
Là bác sĩ tâm phải luôn trong sạch
Chữa bệnh tận tâm, cứu giúp người nghèo
Đã chọn nghề dẫu gian khổ phải theo
Lời thề Hippocrates con phải nhớ
Gia đình ta có nhiều người duyên nợ
Theo ngành y là gương sáng tộc gia
Khi dịch bùng các con chẳng ở nhà
Khu cách ly và những bệnh viện xa
Ở tuyến đầu cả nhà là chiến sĩ
Mẹ tự hào với chiếc áo ngành y.
Kiên Lương, 22/02/2022
Nguyễn Thùy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang