23/09/22 – 03:09
Bạn ấy là ai
Cái tên của bạn thật dễ thương
ỐNG HÚT TÙNG LÂM* rất đời thường
Mồ côi cha từ khi còn nhỏ
Mưu sinh cùng mẹ khắp nẻo đường
Chiếc xích lô đưa bạn đến trường
Rong ruổi cùng ông thấy mà thương
Rảnh lượm ve chai lo cuộc sống
Nhà nghèo theo học lớp tình thương
Chứng kiến Sài Gòn bị tổn thương
Dịch bệnh lây lan khắp phố phường
Chàng trai “buôn vàng” đi phát bánh
Khẩu trang, tiền, sữa, tặng tình thương
Nụ cười gửi gắm những yêu thương
Lời chúc bình an mọi cung đường
Sài Gòn giãn cách ôi vắng vẻ
Chỉ thấy TÙNG LÂM chạy trên đường
Mũ vải đội đầu tránh nắng, sương
Tiếng xe cành cạch giữa phố phường
Máy quay ghi lại về đăng mạng
Làm nhịp cầu nối những niềm thương
Bạn là gương sáng giữa đời thường
Gửi trao thông điệp SỐNG YÊU THƯƠNG
Mùa dịch này Sài Gòn nhắc mãi
TÙNG LÂM ỐNG HÚT thật dễ thương.
Yêu lắm những bàn tay!
Đôi bàn tay của em bé mới sinh
Da hồng hào ngón tay tròn bụ bẫm
Tay quờ quạng em tìm bầu sữa nóng
Dòng sữa ngọt thơm mẹ mới hứng về
Đôi bàn tay của mẹ dưỡng đam mê
Nấu món ngon rồi may nhiều đồ đẹp
Chăm sóc gia đình không hề mỏi mệt
Đôi bàn tay nuôi lớn cuộc đời con
Đôi tay của cha chai sạn sớm hôm
Bao nặng nhọc gói tròn cha ôm hết
Dắt con qua chặng đường dài xa tít
Bàn tay cha nắm chặt lấy tay con
Đôi bàn tay này nhăn nhúm héo hon
Bởi bao ngày phải mặc đồ bảo hộ
Vì nhân dân đôi tay này chịu khổ
Có còn đâu hình dạng cũ ban đầu
Đôi bàn tay của đội ngũ chuyên sâu
Đã nâng đỡ biết bao ca bệnh nặng
Âu yếm vuốt ve sớm chiều đằm thắm
Đôi bàn tay ân nghĩa nối tình người
Xót xa lòng người thân lắm ai ơi
Biết khi nào tay mới hồng trở lại
Đôi bàn tay ngày đêm không mệt mỏi
Thương làm sao! Yêu lắm những bàn tay.
Sài Gòn, 27/08/2021
Nhớ mãi tên anh!
Vậy là xong một kiếp người
Trở về cát bụi để đời nhớ thương
Bóng anh trên mọi nẻo đường
Mang lòng thiện nguyện dặm trường xông pha
Chỉ vì đại dịch Cô – na
Anh mang trọng bệnh, gọi là F không
Cuộc gọi cuối thật đau lòng
“Thanh ơi! Anh bệnh không xong được rồi
Em gắng tiếp tục em ơi”
Rồi anh từ biệt về nơi xa ngàn
Bao nhiêu công việc dở dang
Bếp cơm thiện nguyện anh sang mỗi ngày
Bánh mì anh cũng liền tay
Mang tặng bác sĩ trực ngày trực đêm
Còn bao nhiêu việc không tên
Chẳng ngại mưa nắng, anh quên thân mình
Cái tên (Cường béo) của anh
Bao người nhắc đến với tình yêu thương
Sẽ chẳng còn thấy trên đường
Bóng anh (Cường béo) thân thương ngày nào
Cầu xin Trời Phật trên cao
Đón anh đi với ước ao của mình
Mong sao đất nước yên bình
Dịch tan, bệnh hết người dân không buồn
Người ở lại sẽ nhớ thương
Nhắc tên (Cường béo) dặm trường xông pha!
24/8/2021
Nghề thầy thuốc!
Anh ghé nhà một chút lại đi ngay
Thăm vợ con sau bao ngày xa cách
Chỉ kịp hỏi việc con ăn, con học
Chưa kịp nhìn bức ảnh vợ mới thêu
Ghé thăm nhà một chút nhé em yêu
Giờ anh phải sớm chiều lo công việc
Bạn bè anh bao ngày dài đã mệt
Anh không đành lòng để họ buồn đâu
Biết là em yêu ngày tháng buồn rầu
Nhưng em à! Tình mình là mãi mãi
Việc anh làm lúc này chưa dừng lại
Bởi còn bao ca bệnh nặng mỗi giờ
Khi nào buồn em hãy tập làm thơ
Kể về anh, về cái nghề thầy thuốc
Một cái nghề mà bao người mong ước
Mệt chút thôi mà hạnh phúc vô cùng
Cuộc chiến này cần có những người hùng
Em hãy vui và chờ tin chiến thắng
Bao ngày rồi ngành y luôn cố gắng
Mang bình an đến gõ cửa từng nhà
Em yêu à Hãy gắng chút nữa nha
Xưa em nói! Em yêu nghề bác sĩ
Đêm một mình, đừng thức khuya quá nhé
Xong trận chiến này, anh hứa ở bên em.
09/08/2021
Ra trận – thời bình!
“Em với con ở lại chờ anh nhé
Dập dịch xong anh hẹn sẽ trở về”
Thời bình mà sao cũng có chia ly
Bởi trận chiến đang vô cùng khốc liệt.
Các bạn anh từ lâu rồi đã mệt
Anh phải mau vào, tiếp sức họ thôi
Tiễn anh đi, em gắng nở nụ cười
“Anh nơi xa, nhớ giữ gìn sức khỏe”
“Con ở nhà phải ngoan, đừng khóc nhé
Để mẹ vui, đỡ vất vả nghe không
Bố đi vì sức khỏe của cộng đồng
Bởi bố của con làm nghề bác sĩ”
Chia tay nhau, em dặn dò tỉ mỉ
“Vào Sài Gòn anh nhớ gọi cho em
Người bệnh nhiều phải làm việc triền miên
Anh tranh thủ nghỉ ngơi cho lại sức!”
Em ở lại, một mình thêm cơ cực
Nhưng có con, em cũng bớt buồn nhiều
Chỉ thương anh phải bận rộn sớm chiều
Bên người bệnh, có nhiều điều nguy hiểm!
Không sao đâu! Bao người trong trận chiến
Họ vẫn bình an, vui vẻ đấy thôi!
Chỉ là lâu nay họ mệt mỏi rồi
Bởi ca bệnh mỗi ngày tăng cao quá
Thời gian này Sài Gòn đang phong tỏa
Quyết một lòng dập dịch để bình an
Ngăn dịch bệnh không cho nó lây lan
Để nhân dân được bình an, vui vẻ
Tạm xa nhau, ít ngày em yêu nhé
Hai mẹ con mạnh khỏe để anh mừng
Trận này đi, sẽ quyết thắng lẫy lừng
Mang chiến tích, làm quà cho em nhé
Ngày hôm nay con của mình còn bé
Chẳng hiểu gì khi bố nó làm Y
Nó lớn lên chắc sẽ rất hiếu kì
Khi nghe kể về thời bình ra trận
Chiến sĩ của ta: Anh hùng thầm lặng
Chẳng quản ngày đêm, chiến thắng kẻ thù
Mình chia tay khi trời sắp vào thu
Hẹn ngày mát trời, anh về em nhé.
Chiều Sài Gòn, 13/07/2021
Những chuyến xe chở tình người!
Bạn từ đâu đến bạn ơi
Mà sao chở nặng tình người thế kia
Khắp nơi đâu cũng tìm về
Góp thêm chút ít, tình quê thôi mà
Chẳng quản mưa nắng, gần xa
Qua đèo, qua suối, mang quà tới cho
Nào rau, nào trứng, nào ngô
Nào gạo, nào cá, ô tô từng đoàn
Có xe từ Bắc vào Nam
Từ miền Tây tới, với ngàn yêu thương
Miền Trung vùng đất gió sương
Nghe Sài Gòn bệnh, lên đường ngay thôi
Đà Lạt bao chuyến đi rồi
Mang theo rau củ cho người thân yêu
Hải Phòng đâu quản sớm chiều
Xe chở bác sĩ, vượt đèo trong đêm
Bao con người, chẳng biết tên
Gọi nhau thương mến anh em, đồng bào!
Sài Gòn yêu! Cố lên nào
Người dân cả nước đem trao tình người
Một mai khi hết bệnh rồi
Sài Gòn lại chở tình người đi cho.
Trưa Sài Gòn ngày giãn cách thứ 4, 12/07/2021
Điều kì lạ ở sài gòn!
Sài Gòn nhiều chuyện lạ kỳ
Bán hàng mùa dịch, toàn ghi không (0) đồng
Khách hàng đến rất là đông
Xếp hàng lấy số chứ không trả tiền
Khách đến thì được nhân viên
Xịt cồn, hướng dẫn: không tiền, cứ mua
Nhiều loại thực phẩm đang chờ
Dân mình đừng vội, đúng giờ gọi tên
Gạo, mì, nước chấm có liền
Rau xanh, củ quả, tặng thêm tình người
Không tiền, người bán vẫn vui
Chỉ mong nhiều khách, đến nơi mua giùm
Không (0) đồng, quán mở tùm lum
Nơi nào cũng có, mua dùm khách ơi
Khi nào dịch chạy đi rồi
Dân không còn khổ, thì thôi bán hàng
Em xin giao tới xóm làng
Không (0) đồng đang mở, khách hàng đến thôi
Sài Gòn! Nét đẹp tuyệt vời
Bao điều kỳ lạ ở nơi không (0) đồng!
Sáng Sài Gòn ngày giãn cách thứ 5, 13/07/2021
Cha mẹ! Đừng buồn con nhé!
Nỗi đau nào hơn nỗi đau ly biệt
Vì nhân dân con không thể về nhà
Chịu tang mẹ, lần cuối tiễn đưa cha
Chỉ biết khóc thầm, mà lòng đau xót!
Cha yêu ơi! Chắc là cha không trách!
Mẹ yêu ơi! Chắc mẹ chẳng buồn con!
Đất nước lúc này, dịch bệnh vẫn còn
Họ cần con, với tấm lòng thầy thuốc!
Cha mẹ sinh con, cũng đều mong ước
Con sẽ là công dân tốt phải không?
Xa mẹ cha con đau thắt cả lòng
Mà nhiệm vụ, con còn đang dang dở
Bên cạnh con bao bạn bè nức nở
Khóc cùng con khi cha mẹ đi xa
Họ giống con cũng không được về nhà
Lạy mẹ cha nơi mình đang làm việc
Không gặp được cả đời con hối tiếc
Nhưng dặn lòng khi người bệnh còn đau
Triệu con người mang hy vọng như nhau
Đất nước bình an, người người mạnh khỏe
Cha mẹ yêu ơi! Đừng buồn con nhé
Ba lạy này! Con tạ lỗi với người!
Chỉ cầu mong nơi chín suối mẹ cười
Cha nhẹ nhàng tìm về nơi cực lạc!
Phương xa đó! Trái tim người ấm áp
Hãy cho con, cho mấy chục triệu người|
Dịch bệnh kia sẽ chóng bị dập vùi
Cho người dân được vui và hạnh phúc!
Hãy cho con niềm tin và nghị lực
Cho con thêm những tri thức làm người
Để một mai, dịch bệnh bị đẩy lùi
Con sẽ về xin người tha thứ tội!
Tổ quốc cần, con sẵn sàng bước tới
Nhân dân cần, chúng con dốc hết lòng
Thầy thuốc Việt Nam là những người hùng
Cha mẹ yêu ơi! Đừng buồn con nhé.
Sài Gòn, 14/06/2021
Cố lên bạn nhé!
Đồng đội ơi! Hãy cố lên bạn nhé!
Ngày mai thôi, dịch bệnh sẽ lùi xa
Ở trong này, vất vả là chúng ta
Còn ngoài kia, bao người đang cố gắng
Sau cơn mưa, là trời xanh có nắng
Sau bão giông, trời sẽ lại hiền hoà!
Bạn mình ơi! Mình cùng cố lên nha
Ba mẹ, cháu con chờ ta ngoài đó!
Suốt mùa dịch, ta lao vào gian khó
Họ thương ta, họ cũng phải ngậm ngùi
Để ngày mai, dịch bệnh bị đẩy lùi
Tất cả chúng ta, quây quần, sum họp!
Chuyện chống dịch, kể nhau nghe nhộn nhịp
Xen đau thương, lẫn chia cắt bao người
Thôi! Hãy xem cái đó, giống mệnh trời
Người ra đi, ta xem là số phận
Trên trần gian, cuộc đời nhiều lận đận
Mang khổ đau về thế giới tận cùng
Bao người ra đi, với tiếng anh hùng
Trong thời bình, không có mùi khói đạn!
Để trần gian, còn lại ta với bạn
Mình nắm tay nhau, quyết chí một lòng
Hãy cùng xứng danh: CON CHÁU LẠC HỒNG
Dịch bệnh, quân thù: thấy ta là sợ.
Ngày 13/05/2021
Vì một Việt Nam an lành!
Nhìn cảnh này bạn thấy xót xa không?
Họ ăn tạm, rồi nghỉ ngơi cũng tạm
Xa vợ con, xa gia đình, bè bạn
Chỉ một lòng mong dịch bệnh không còn!
Các bạn (ở nhà) vẫn được ngủ ngon
Vẫn được ăn cơm, ngồi trong phòng lạnh
Vẫn được biết, được xem tin dịch bệnh
Qua ti vi, đài báo phát hàng giờ!
Ở ngoài kia họ phải thức để chờ
Ngăn dịch bệnh không qua đường biên giới
Biết bao người tham tiền mang dịch tới
Bộ đội mình lại phải thức trắng đêm!
Còn trong này bác sĩ trực triền miên
Mong người bệnh an toàn cho sự sống
Ngăn không cho dịch bệnh kia truyền nhiễm
Sang bao người đang mạnh khỏe xung quanh
Dân ta ơi! Hãy luôn nghĩ cho mình
Không có việc đừng ra ngoài đường nhé
Giữ bản thân mình luôn luôn mạnh khỏe
Dành tình thương san sẻ với cộng đồng
Bộ đội ơi! Các bạn mệt lắm không?
Bác sĩ à! Đừng bao giờ lùi bước
Việt Nam ta! Luôn hướng về phía trước
Vì một ngày mai, dịch bệnh không còn!
Bao con người tận tụy với nước non
Vì nhân dân, được một đời no ấm
Còn chúng ta những người dân đang sống
Hãy chung tay, đẩy dịch bệnh lùi xa
Để Việt Nam vang mãi khúc hoàn ca
Bộ đội Việt Nam! Anh hùng, bất khuất
Áo trắng Việt Nam! Tâm hồn bất diệt
Trời Việt Nam! Rực cờ đỏ sao vàng.
Tối 07/05/2021
Nguyễn Thùy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang