Chùm thơ dự in ” Những bước chân thầm lặng 2″ – Trần Hải Lộc

01/10/22 – 08:10

Tác giả Trần Hải Lộc

Những vết hằn trên má

Sau khẩu trang em dấu cả nụ cười
Chỉ còn đôi mắt đọng lời trìu mến
Anh thương giọt mồ hôi dính quện
Bên bệnh nhân từng quyến luyến không rời

Những vết hằn trên khuôn mặt không lời
Là ẩn chứa cả bầu trời nhân ái
Là lòng từ bi bao dung rộng rãi
Em dành cho chẳng phải mỗi riêng anh

Sars- Cov-2 lại bùng phát hoành hành
Biết bao giờ lành vết hằn trên má
Trở lại tươi xinh quên đi vất vả
Chỉ một lời thương em quá đi thôi

Phụ nữ mà, muốn đẹp lắm anh ơi
Nhưng khẩu trang nào dám rời ngày dịch
Không phấn son nhận lời khen em thích
Hẹn anh ngày hết dịch em lại xinh.

                     Ninh Bình, 30/07/2020

Sông Hàn yêu thương

Bàn tay đỡ nhịp Cầu vàng
Cõng tình đôi lứa mênh mang giữa trời
Vắt qua mây trắng trùng khơi
Bồng lai tiên cảnh gọi mời muôn phương

Sông Hàn thơ mộng yêu thương
Quặn lòng dịch Sars nhiễu nhương khắp dòng
Mỹ Khê sóng buồn nhớ mong
Những chiều ôm khách vào lòng biển ru

Sơn Trà thăm thẳm chiều thu
Chẳng còn hối hả vi vu lượn đèo
Bà nà Hills cũng hắt hiu
Đâu còn lữ khách cáp treo rộn ràng

Covid nào khác sài lang
Thành phố đáng sống ngập tràn xót thương
Em tôi má phấn môi hường
Khẩu trang che kín cả gương mặt hiền

Đà Nẵng ơi hãy gắng lên
Yêu thương cả nước luôn bên đồng hành
Chung tay dẹp dịch thật nhanh
Cùng em lại ngắm trời xanh hiền hòa.

                                             Ninh Bình, 12/08/2020

Anh muốn về Đà Nẵng với em…

Anh muốn về Đà Nẵng với em ngay
Nhớ Cù Lao những ngày trời xanh biếc
Nắng vàng ươm sóng gọi mời tha thiết
Gió miên man mãi miết ngắm biển ru

Thương Sông Hàn lặng lẽ đón mùa thu
Dòng lững lờ suy tư về ngày ấy
Khi dịch Sars còn chưa bùng trở lại
Bên Cầu Rồng rực mãi ánh pháo hoa

Quên sao được nụ hôn thắm Bà Nà
Chiều hoàng hôn qua Cầu Vàng dạo trước
Giữa mây trời trao nhau lời hẹn ước
Vãn cảnh chùa Non Nước – Ngũ Hành Sơn

Mỹ Khê ơi, xin em đừng dỗi hờn
Anh sẽ gửi ngọn gió phơn dập dịch
Trả lại biển những ngày vui thỏa thích
Sóng lại cười ta phấn khích bên nhau

Đà Nẵng ơi, thương lắm những ngày đau
Covid kia, ngươi hãy mau dừng lại
Để biển Nam Ô của em xanh mãi
Cho Sơn Trà chẳng phai nhạt màu thu.

                              Ninh Bình, 14/08/2020

Nguồn Ảnh: Bệnh Viện Quân Y Tác phẩm đạt giải Ba của em Nguyễn Thị Phương Thảo (Học sinh lớp 4)

Hướng về nơi cách ly

Thêm một mùa Covid giữa giêng- hai
Xuân nghiêng ngả tàn phai từng gò má
Tết cách ly vắng anh hai chị cả
Những vết hằn sâu quá mặt em tôi

Nồi bánh chưng, cha nhấp nhổm đứng ngồi
Mắt xa xôi mẹ ngóng nơi con ở
Có bao nhiêu người đang cần che chở
Có những đứa con miền xa xứ trở về

Không cô đơn giữa ngăn cách bốn bề
Cả hệ thống cũng chẳng hề ngưng nghỉ
Tất cả đồng hành cùng Y- Bác sĩ
Tết nơi xa bất đắc dĩ nén lòng

Đêm giao thừa ngoài kia con biết không
Phòng xét nghiệm mẹ mong nhiều âm tính
Động viên nhau nơi cách ly bình tĩnh
Tránh lây lan đến các tỉnh các thành

Ai cũng mong phải dập dịch thật nhanh
Để trả lại sự yên lành cuộc sống
Hãy đồng lòng chung tay phòng chống
Đón xuân về trong tiếng hát 5K.

Ninh Bình, 02/02/2021

Thương về thành phố Phương Nam

Anh vẫn thích những bất chợt mưa chiều
Phố ngổn ngang cùng tình yêu vội vã
Ướt vẽ lên những đường cong tuyệt quá
Ôi Sài Gòn sao cưng lạ lùng ta

Anh trở về giữa đô thị phồn hoa
Nghẹn lòng lắm màu nhạt nhòa đường vắng
Nắng tắm muồng rủ buông trong im lặng
Hoa ngậm ngùi nhìn phố vắng cách ly

Thương quá chừng, thương những cánh thiên di
Muốn trở về đành đẫm mi chờ đợi
Ước cơn chiều gội hoàng hôn mát rượi
Say cùng em nơi hò hẹn ngày nào

Nghiêng vai anh bên Nhiêu Lộc thanh tao
Nụ Landmark môi ngọt ngào mây gió
Phương Nam ơi! Ta đợi chờ ngày đó
Sẽ bình yên chưa hề có phong ba.

                 Ninh Bình, tháng 07/2021

Trần Hải Lộc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: