14/07/22 – 09:07
Mùa xuân trong tôi
Xuân trong tôi là một mảnh hồn quê
Là phiên chợ tết ven đê se lạnh
Là những giọt sương non tơ óng ánh…
Sớm tinh mơ…theo Mẹ gánh Xuân về
Xuân rộn ràng, tấp nập cả miền quê
Lũ trẻ nhỏ hả hê đi sắm tết
Vài bánh pháo mà thấy vui ra phết
Quả bóng bay kéo lê lết khắp làng
Mùa Xuân về… nhà sạch sẽ, khang trang
Cha bận bịu sang họ hàng thịt lợn
Mẹ tất bật làm cơm cùng anh lớn
Cả nhà vui hớn hở đón giao thừa
Xuân trong tôi là tuổi trẻ say sưa
Vui với bạn mặc kệ mưa hay nắng
Bởi ngày tết không bao giờ Cha mắng
Xuân hiền hòa…trong trắng tuổi thơ ơi!
Mùa Xuân về đẹp lắm xóm làng tôi
Đường hoa tím gọi mời qua các ngõ
Cờ Tổ Quốc tung bay màu hoa đỏ
Cách Bi ơi! Ở đó đợi ta về…
Vào lăng viếng Bác
Con lặng lẽ đi vào lăng viếng Bác
Mà nghẹn ngào… tan nát cả con tim
Thương biết mấy Người Cha già tóc bạc!
Như thiên thần chỉ có ở trong phim…
Người áo vải đi tìm hình của nước
Dép cao su theo Bác suốt dặm trường
Bộ quần áo phai màu vì non nước
Tóc trên đầu bạc trắng! Bởi quê hương…
Trời Hà Nội hôm nay thương nhớ Bác
Gió cũng buồn… man mác thổi quanh lăng
Giọt nắng khóc bên nhành cây xao xác…
Đất mẹ hiền ru Bác ngủ ngàn năm…
Người nằm đó như vầng trăng sáng tỏ…
Soi sáng đường cho Tổ quốc ta phiêu…
Đường cách mạng dù qua nhiều gian khó
Không ngại ngần… đã có Bác tin yêu
Thương nhớ Bác biết bao nhiêu không đủ
Cầu mong Người yên ngủ giấc ngàn thu…
Các con mãi biết ơn Người lãnh tụ
Cả cuộc đời đi tìm nước… phiêu du…
Thương
Thương em nhiều lắm biết không
Thương yêu da diết trong lòng mãi thương
Thương ai má phấn môi hường
Thương sao say đắm cái đường eo thon
Thương ơi! Trong dạ mỏi mòn
Thương bao ngày tháng vẫn còn trong tim
Thương em, anh quyết đi tìm
Thương nơi em ở chiều in nắng vàng
Thương đôi mắt biếc mơ màng
Thương lời ấm áp mênh mang sớm chiều
Thương ơi! Dáng ngọc yêu kiều
Thương vần lục bát phiêu diêu ngọt ngào
Thương từng ánh mắt em trao
Thương tự khi nào ta cũng không hay
Thương em suốt cuộc đời này
Thương thương… nhớ nhớ cả ngày lẫn đêm
Thương hoài giọng hát dịu êm
Thương mái tóc mềm buông xỏa ngang vai
Thương từng đêm diễn miệt mài
Thương luôn Hà Nội có ai đang chờ…
Nỗi nhớ mùa thu
Mùa Thu nào đi qua
Cũng đong đầy cảm xúc
Tiếng bồi hồi trong ngực
Thổn thức trái tim yêu.
Nhớ mùa Thu rất nhiều
Nhớ những chiều nhạt nắng
Giữa không gian thinh lặng
Thả hồn theo gió phiêu.
Lung linh vạt nắng chiều
Nhuộm vàng sông quê Mẹ
Bụi tre già khe khẽ
Buông lá vàng nhẹ rơi.
Nhớ lắm mùa Thu ơi!
Nhớ bầu trời xanh thẳm
Nhìn mây bay đẹp lắm
Cho lòng ta đắm say.
Dang hết thảy vòng tay
Ôm trời Thu vào dạ
Trời Thu mênh mông quá
Ta nghiêng ngả cùng thu.
Mùa xuân bên thềm
Xuân về trên xóm nhỏ
Gió thì thầm thật êm
Thơm mùi hương hoa cỏ
Long lanh giọt sương mềm
Bên thềm hoa chi chít
Lộc đâm chồi non tơ
Bầy chim kêu ríu rít
Đánh thức từng câu thơ
Ngẩn ngơ nhìn giọt nắng
Rung rinh cành đào phai
Lượn lờ đàn bướm trắng
Vòng quanh hoa miệt mài
Nhà bên ai chải tóc
Vương vài sợi bay sang
Để tim yêu lăn lóc
Tiếng lòng nghe rộn ràng
Bên thềm em man mát
Nồng nàn mùi hương yêu
Bên thềm anh khao khát
Say men tình phiêu diêu.
NGUYỄN ĐĂNG HÃN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang