15/08/22 – 09:08
Hà Nội ơi!
Hà Nội ơi! Vẫn mãi ở trong tim
Dẫu tháng năm lang thang nơi đất khách
Tiếng chuông đồng làng Ngũ Xã Trúc Bạch
Vãn cảnh đền Quán Thánh đường Thanh Niên
Chắp tay chùa Trấn Quốc chốn linh thiêng
Ngự phía Đông Hồ Tây lồng lộng gió.
Thèm đạp xe rong ruổi từng con phố
Lang thang Phan Đình Phùng ngắm lá mùa thu rơi
Tiếng leng keng tàu điện xưa đâu rồi?
Muốn tìm quá mà chỉ còn ký ức.
Nước sông Hồng vẫn bốn mùa trong đục
Bên lở bên bồi nhớ quá khúc sống quê
Nhớ Hà Nội, nhớ cả những triền đê
Cầu Long Biên nối hai bờ Nam Bắc.
Ôi nhớ quá! Muồn trở về lượm nhặt
Những dấu yêu về mảnh đất Kinh Kỳ
Nhớ cái ngày rời Hà Nội ra đi
Lòng vẫn hứa sẽ có ngày trở lại
Dẫu thời gian dỗi hờn đi xa ngái
Vẫn sẽ về… với Hà Nội… Hà Nội ơi!
Tháng 8/2022
Nét Hà Nội
Ai đã đến thủ đô văn hiến ngàn năm
Sẽ lạc lối món ăn ngon muôn thuở
Thơm phưng phức nướng than hoa đỏ lửa
Vị đậm đà bún chả phố Hàng Mành.
“Đệ nhất cầu kỳ” đặc sản đất Hà Thành
Bún thang vị ngọt thanh góc phố cổ
Về Hà Nội có dịp lang thang phố
Nhớ thưởng thức vị phở Hà Nội xưa.
Cốm làng Vòng nhẹ nhàng ngọt hương đưa
Món quà quê thu dành cho Hà Nội
Bánh tôm Hồ Tây nóng thơm ngon hôi hổi
Chả cá Lã Vọng lạc lối khách phương xa.
Bún ốc gánh nức mũi kẻ la cà
Bỗng dậy mùi đi ngang qua khó cưỡng
Thơm ngầy ngậy chả rươi Ô Quan Chưởng
Vị đậm đà thượng khách chẳng bỏ qua.
Ẩm thực Hà Nội hội tụ đủ tinh hoa
Rất thanh tao và đậm đà hương sắc
Lang thang phố thưởng thức món ăn vặt
Mang phong vị đặc sắc đất Hà Thành
Hà Nội và em
Hà Nội mùa này đẹp lắm phải không em?
Anh vẫn nhớ một Hà Nội trong ký ức
Một Hà Nội đẹp trong nhiều ca khúc
Một Hà Nội có em dại khờ
Một Hà Nội có kẻ yêu thơ
Vẫn đọc cho anh nghe những bài thơ tình lãng mạn
Nước sông Hồng chẳng thể nào khô cạn
Như nỗi nhớ em, nhớ Hà Nội tuổi thơ
Anh vẫn nhớ em đứa em gái dại khờ
Vẫn thích đường Phan Đình Phùng đầy sấu rụng
Nhớ Hồ Tây những chiều mơ mộng
Nhớ phố, nhớ em… nhớ mãi không quên
Hà Nội bây giờ anh chỉ còn một người quen
Nhưng nhất định anh sẽ về Hà Nội
Để thăm lại hàng sấu già cằn cỗi
Để đi trên con phố cũ thân quen
Chẳng biết rằng anh có gặp được em?
Những mùa hoa Hà Nội
Có một Hà Nội trong tôi đẹp lạ
Qua bốn mùa xuân hạ thu đông
Tháng giêng đào khoe sắc thắm hồng
Gọi xuân về trên từng con phố.
Tháng hai nhuộm khung trời nhung nhớ
Sắc ban về tím biếc phố Bắc Sơn
Tháng ba hoa sưa trắng dỗi hờn
Thơm dìu dịu len vào từng ngõ nhỏ.
Gánh Loa Kèn dọc Thanh Niên lộng gió
Tháng tư về lòng bồi hồi xốn xang
Tháng năm phượng vỹ gọi hè sang
Bằng Lăng tím luyến nhớ thời áo trắng.
Sen Hồ Tây nũng nịu đùa với nắng
Ngát hương thơm… gói trong những món quá
Gã si tình dừng bước mỗi lần qua.
Lòng bối rối giữa mùa hoa tháng sáu.
Phan Đình Phùng dìu dịu hương hoa sấu
hành Cửa Bắc chao nghiêng tháng bảy về
Tháng tám buồn vắng khúc nhạc tiếng ve
Hoa xoan trắng rụng vào miền nỗi nhớ.
Hương hoa sữa nồng nàn trong mắc cỡ
Tháng chín về trên phố nhỏ Quang Trung
Thạch Thảo tím đỏng đảnh nỗi nhớ nhung
Đem tháng mười gửi vào thu Hà Nội.
Tháng mười một mùa đông đang lạc lối
Cúc Hoạ Mi bối rối nhoẻn miệng cười
Cải bên sông rực rỡ sắc vàng tươi
Giữa tất bật tháng mười hai vội vã.
Người Hà Nội giữ thói quen tao nhã
Lúc thảnh thơi ngắm hoa, thưởng thức trà…
Dù vất vả vẫn du dương Trịnh Ca
Gửi ưu phiền theo mùa hoa Hà Nội.
Tháng 4/ 2022
TRẦN THỊ HẢI YẾN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang