07/03/22 – 02:03
Xuân hẹn mai đào
Xuân vừa đẩy cửa chẳng chờ lâu
Vội vã qua tay ném bã trầu
Nói nhỏ năm sau mình gặp lại
Thì thầm tháng chạp nhớ tin nhau
Mưa bay lất phất xin đừng ngại
Gió thổi hiu hiu chẳng nát nhầu
Đến hẹn mai đào em sẽ tới
Dùng dằng nỗi nhớ có sao đâu…
26/02/2022
Giọt nắng đầu xuân trộn nhìn mai đào
Giọt nắng đầu xuân nép tán cây
Eo ơi! Lấp ló ngượng ngùng thay.
Ả đào yếm đỏ nhìn e ấp
Mợ thắm khăn vàng mắt ngất ngây
Em cải mê say miền đất lạ
Chàng răm hứng chịu cả men cay.
Đường hai lối mộng xa nhau nhé
Theo gió về trời vấn đám mây…
22/02/2022
Thì thầm với mùa xuân
Tôi có nhờ đâu có mượn đâu
Mà sao xuân tới nhuộm mái đầu
Xuân đến rồi đi còn để lại
Chân chim dày xéo vết hằn sâu
Làm sao cưỡng nổi thời gian nhỉ
Tạo hóa không còn đợi được lâu
Thôi đành thắt lại hành trang cũ
Đông bỏ đi mà chẳng đợi nhau…
Xuân đã lung linh đến mọi nhà
Sao còn sót lại chỉ mình ta
Lang thang đếm bước như còn thiếu
Gót nặng lê hoài liệu khó qua
Ra ngẩn vào ngơ tìm mảnh ghép
Đường khuya ngõ hẹp kiểm đâu ra
Đông đừng ngoảnh lại làm chi nữa
Nuối tiếc hanh hao đã nhạt nhòa.
Xuân ghé vào tai nói thầm thì
Ánh mắt nhìn đời nhớ khắc ghi
Xuân luôn nhắc nhở tình thân ái
Đay nghiến nhân gian được ích gì
Đông tàn mới biết cây vững chãi
Sương muối heo lùa chẳng biến suy
Thi nhân hết mực buồn vô cớ
Để mãi xuân chờ dưới gốc si…
25/02/2022.
Xuân sang
Đông tàn bỏ sót lại nàng Bân
Xe chỉ luồn kim chẳng ngại ngần.
Tấm áo đan xong trời hết rét
Rầu rầu lỗi hẹn… biết sang xuân…
Mưa bay lất phất hoa xoan rụng
Nắng ấm chồi non nhú mấy phần.
Sương sớm long lanh xâu ngọn cỏ
Bình minh mượn gió vẽ năm Dần…
24/02/2022
Xuân đã sang… không quên
Nghiêng đồng đổ nước ra sông
Mò được sáu chữ trên dòng thời gian
Lạc nhau tìm kiếm hỏi han
Bát về làm bạn gieo ngàn ý thơ
Thiếu bát lục sống bơ vơ
Ba chìm bảy nổi bây giờ là đây
Cùng nhau chia sẻ trăng gầy
Ra sông ngụp lặn chở đầy ước mơ.
Tơ duyên trắc trở nhạt mờ
Đôi câu lục bát vần thơ trữ tình
Nguyễn Bính dệt mộng ba sinh
Đem thơ lục bát xẻ mình làm đôi.
Nguyễn Du… thảm cỏ chân trời
Vướng câu lục bát đánh rơi Thuý Kiều
Xuân Diệu giữ áo em yêu.
Để treo lên mắc càng nhiều nhớ thương.
Hàn Mặc Tử uống Trăng suông
Lẻ loi ánh nguyệt chẳng buông người tình
Mai… đào khoe sắc lung linh
Mượn câu lục bát nghiêng mình chào xuân.
24/02/2021
Mùa hoa xoan
Hoa xoan lất phất rụng rơi đầy
Tím nhạt thôi mà cũng đủ say
Ngọn gió mồ côi lay búp lá
Mưa xuân thấm ướt cả thân gầy
Cành tơ thức dậy chồi non hé
Gốc ngủ đông rồi khỏe lắm thay
Nhắn nhủ chàng trai về phố núi
Có em gái nhỏ hẹn nơi này…
27/2/2022
Xuân đến rồi đi
Đứng đó buồn không thế hải đường.
Xuân thì mới ghé đã hồi hương.
Cành tơ óng ả chờ tia nắng.
Lá biếc xanh rờn đón chút sương.
Sáng sớm đài khoe ôi rạng rỡ.
Về chiều cánh rũ nghĩ mà thương
Ngày dài đỏng đảnh mà chi lắm.
Tháng ngắn phôi phai bởi lẽ thường…
28/2/2022
Xuân biết chiều ai
Tháng ngày qua… chưng cất lại thành lời.
Tường tận cuộc đời… sầu vẫn lên môi.
Vén sương phủ… thấy phun chồi nụ hé.
Vội làm thơ… tặng Xuân ghé thăm nhà…
Nếu câu chữ… thiếu mượt mà thứ lỗi.
Bởi thi nhân… đang bối rối nghẹo người.
Những thơ thánh… cao nhân ơi vời vợi.
Ngẩm đến nay… lòng đâu khỏi dâng trào…
Hàn mặc Tử… gọi trăng vào cửa sổ.
Chế Lan Viên… tìm kiếm chỗ lá rơi.
Còn Nguyễn Bỉnh… rừng mơ mời uống rượu.
Bậc Nguyễn Du… mới thấu hiểu Thúy Kiều.
Mỗi Xuân Diệu… thấy liêu xiêu xuân tới.
Có hẹn đâu… mà xuân đợi xuân chờ…
Xuân gõ cửa… hỏi nhà thơ buồn thế.
Trả lời Em… thơ tôi Ế quá trời…
Chiều 26//2022
Lại nhớ tháng ba
Nắng tháng ba… cho ta điều kỳ lạ.
Thật ngỡ ngàng… thấy lòng dạ nao nao.
Lục quá khứ… đưa tôi vào kí ức.
Bởi cô ba… khiến rạo rực lòng người.
Tôi hỏi lại… mấy lời xin tân sửu.
Kéo cày thuê… xin vĩnh cửu một giờ.
Rồi khảo cổ… tìm vần thơ thúc dậy
Đẹp tuyệt vời… khi nhìn thấy tháng ba.
Cơn gió nhẹ… xoa làn da ai đó.
Tia nắng vàng… hôn môi đỏ chín cong.
Hạt sương sớm… dính mi trong như ngọc.
Đẹp gì hơn… vướng sợi tóc buông dài.
Chùm bông bưởi… vườn nhà ai hé nụ.
Toả hương thầm… để quyến rũ trăm hoa.
Ong thắt đáy… đang ôm vò mật mới.
Bướm cong vòi… chỉ ngồi đợi luếc qua.
Tôi sực tỉnh… cũng dở trang nhật ký.
Tháng ba xưa… có chút kỉ niệm buồn.
Trời bất chợt… gió bổng luồn khe cửa.
Lách vào tim… rồi chất chứa nỗi niềm.
Sang năm mới… mở ra xem để nhớ.
Hoá ra đời… vẫn mãi nợ chữ duyên.
Hư nửa kiếp… tháng ba khuyên thi hữu.
Hỏi cô ba… xin vĩnh cửu một giờ…
26/2/2022
Lê Tôn Xước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang