Chùm thơ hoa – Đoàn Hạnh (Hà Nội)

18/12/21 – 07:12

 

Tác giả: Đoàn Văn Hạnh

TÌNH HOA XƯƠNG RỒNG

 

Thân em màu xanh nhiều gai nhọn

Hay mọc ở vùng nóng, cằn khô

Nơi xa mạc hay đồi cát trắng

Thêm màu xanh, đất mẹ hiền hoà.

 

Hoa em nhiều hình thù, màu sắc

Vàng như hoa mai, trắng như bông

Tím tựa bằng lăng, đỏ phượng hồng

Hoa em đủ bảy sắc cầu vồng.

 

Nhiều cô gái yêu em đắm say

Nhiều chàng trai nhớ em đêm ngày

Xương rồng em có mặt khắp nơi

Cửa sổ, ban công, phòng khách, vườn…

 

Bão cát dập vùi em đứng vững

Mưa ít, hạn khô em vẫn tươi

Nắng cháy bỏng chân em biết cười

Thân em xương, hoa hoá thành rồng.

 

Ảnh minh hoạ: Interner

 

HƯƠNG THIÊN LÝ

 

Mỗi lần sang nhà em

Giàn thiên lý âm thầm

Cứ quấn quýt bước chân

Dù vội vàng, thong thả.

 

Tới tìm em, không gặp

Chỉ hương thơm thoảng bay

Vương vít suốt lối về

Anh thấy lòng bình thản.

Tây Ninh mùa hoa thiên lý

Ảnh minh hoạ: Interner

 

NỤ HÔN MƯỜI GiỜ

Hoa mười giờ nhắc nhở thời gian,

Hãy đúng giờ đừng nên chậm trễ,

Điểm mười đây con xin tặng mẹ,

Biết mỉm cười trước mọi khen, chê.

 

Hoa mười giờ báo thu đã sang,

Nắng vàng ươm, nước trong, mây trắng,

Trăng sáng tỏ như chưa từng có,

Hoa cau thơm rụng trắng đêm rằm.

 

Hoa mười giờ khoe sắc khắp đồng,

Đường, kênh,mương hoá thành thi sỹ.

Có cô bé cài hoa lên tóc,

Ôi! Em tôi đang độ trăng tròn.

 

Hoa mười giờ giản đơn là thế,

Nhỏ nhoi thôi, chẳng chút kiêu kỳ.

Loài hoa đẹp khi trời nhiều nắng,

Dâng tặng đời là những nụ hôn.

Ảnh minh hoạ: Interner

 

HOA TÍM LỤC BÌNH

Lục bình sinh nở trên sông,

Mà sao xanh ngát đôi dòng sông quê.

Xa nhà nhớ lắm triền đê,

Con đò, bến nước đường về mênh mông.

 

Xa quê, xa cả quê chồng,

Thân em phiêu dạt má hồng phôi phai.

Xa quê tím nỗi chờ mong,

Em về bến đợi hoàng hôn nhuộm màu.

 

Lục bình nở rộ trên sông,

Để rồi nhuộm tím cả dòng sông quê.

Xa quê rồi cũng bình yên,

Má hồng lại thắm, thuỷ chung lục bình.

Ảnh minh hoạ: Interner

 

ƯỚC MƠ HOÀNG YẾN

 

Trước chỉ biết đến hoa hồng hoa phượng,

Nay hè về hoàng yến nở tơ vàng,

Nét kiêu sa trải nắng vàng rót mật,

Để phượng hồng thẹn thùng sau chùm lá.

 

Ta một mình lang thang nơi phố vắng,

Bỗng giật mình thảng thốt nhận ra em,

Những viên ngọc huyền lung linh kỳ diệu,

Ước mơ tròn đầy trên tán lá xanh.

Ảnh minh hoạ: Interner

 

HOA SEN VÀ HOA SÚNG

 

Một đoá hoa sen mấy tuần trà,

Hạt, lá đưa em vào giấc ngủ.

Tơ sen dệt lên tấm lụa mềm,

Sen luôn là cảm hứng thi ca.

 

Hoa sen hoa súng nở vào hè,

Trong hồ gì đẹp bằng hoa sen.

Một chín một mười cùng đua nở.

Hoa súng âm thầm đẹp tựa sen.

 

Sen hồng nữ sinh tuổi mười tám,

 Sen trắng e ấp nét tinh khôi.

Lá xanh vươn lên trên mặt nước,

Hương sen thơm ngát toả mặt hồ.

 

Súng tím đợi chờ nỗi nhớ mong,

Súng xanh kiên nhẫn niềm hy vọng.

Lá súng xoè ngay trên mặt nước,

Hương súng thơm thầm nét duyên quê.

 

Mùa hè có ngày trời đổ lửa,

Hoa sen hoa súng mát đất trời.

Hỡi ai một lần qua nơi ấy,

Hương thơm, gió mát cũng theo về.

Ảnh minh hoạ: Interner
Ảnh minh hoạ: Interner

 

Hoa của đá

 

Mọc trên vách đá cằn khô,

Sương sa thì ít, gió qua thì nhiều.

Hoa đá bừng nở diệu kỳ,

Càng khắc nghiệt lắm hoa càng đẹp tươi,

Hoa đá đua nở bền lâu,

Màu hoa thêm thắm, hương càng thơm xa.

Hạt mầm rơi xuống đá già,

Chồi non hé nở, rễ dài ăn sâu.

Ngày nóng hoa chẳng úa tàn,

Đêm lạnh hoa biết ngậm sương tươi màu.

Gian nan hoa vẫn vươn mình,

Vượt lên khắc nghiêt, vươn cao hoa cười.

Ảnh minh hoạ: Interner

 

Tháng năm hoa phượng.

 

Cây phượng bên sông nở đỏ hồng,

Soi bóng xuống dòng sông tuổi thơ.

Trường học đâu rồi, chỉ dấu cũ,

Một thời khăn đỏ, áo học trò.

 

Tháng năm về, kỷ niệm mùa  thi,

Trang sách nào cũng mồ hôi thấm.

Áo dính mực, tay nhoè mực tím,

Cây đèn dầu trong gió lắt lay.

 

Sáng đi học, chiều về tắm sông,

Thả diều, chăn trâu cưỡi gió đồng.

Chơi trò chơi “ lên mây rồng rắn”… ,

Đùa nghịch, ham chơi tuổi học trò.

 

Tuổi học trò có ngày trốn học,

Có khi hay nghịch mẹ giơ roi,

Có ngày không thuộc bài trên lớp,

Có khi điểm xấu, chẳng nhìn ai.

 

Tuổi học nhớ ngày mẹ đi chợ,

Một tháng sáu phiên ngày chẵn, lẻ,

Bước chân nhè nhẹ nơi đầu ngõ,

Chắc hôm nay mẹ có mua quà.

 

Thế rồi tặng bạn cánh phượng hồng,

Không nói, chỉ thấy hương thoảng bay.

Mười năm đèn sách bao ngày, tháng,

Tạm biệt phổ thông bước vào đời.

 

Cây phượng bên sông vẫn đỏ hồng,

Mang bao kỷ niệm giữa dòng trôi.

Tháng năm về, tan trường áo trắng,

Đường, phố xôn xao tuổi phượng hồng.

Ảnh minh hoạ: Interner

ĐOÀN HẠNH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: